KHÚC XXVIII
Thiên đường mặt đất – Matenđa.
Giờ háo hức, muốn tìm hiểu đây đó
Khu rừng thiêng rập rạp và xanh tươi
Làm lóa mắt mọi người trong ngày mới.
4 Không chờ đợi nữa,
tôi rời bờ sông
Thong thả đi vào cánh đồng và thở
Mặt đất khắp nơi ngào ngạt hương thơm.
7 Một làn gió nhẹ
nhàng, không thay đổi
Lướt trên mặt tôi mà cứ như không
Chỉ là làn gió cực kỳ êm dịu.
10 Nó làm cho những
cành lá rung rinh
Và tất cả cùng hướng về một phía
Nơi thần núi trong bóng sáng đầu tiên.
13 Tuy nhiên cây cối
không hề cúi xuống
Để những con chim đậu trên cành cây
Vẫn sẽ tiếp tục trổ tài của chúng.
16 Và chim vui vẻ
hót trong vòm lá
Chào đón thời khắc đầu tiên của ngày
Với giọng trầm trầm và theo vần điệu.
19 Âm thanh từ cành
này sang cành khác
Của rừng thông trên bãi Kiátxi
Khi Sirốccô được Eolô giải thoát.
22 Cuộc dạo chơi
thong thả và khá lâu
Đưa tôi đi xa vào khu rừng cổ
Đến nỗi không biết mình đang ở đâu.
25 Một dòng suối nhỏ
cắt ngang đường đi
Những làn sóng nhẹ đổ về mé trái
Nơi cỏ mọc dọc theo bờ suối kia.
28 Nước ở đây trong
suốt như pha lê
Và dường như được pha chất gì đó
Nên có thể nhìn rõ tận đáy kia.
31 Mặc dù dòng nước
chảy trong bóng tối
Dưới bóng vĩnh hằng mà không một tia
Của mặt trời hay mặt trăng dọi tới.
34 Tôi dừng chân và
đứng bên bờ suối
Và đưa mắt nhìn lướt bờ bên kia
Để ngắm cây cối muôn màu muôn vẻ.
37 Có một việc xuất
hiện rất đột ngột
Làm đảo lộn mọi ý nghĩ của tôi
Khiến tôi kinh ngạc và tôi thán phục.
40 Một phụ nữ cô đơn
đi và hát
Vừa chọn hái hoa ở giữa muôn hoa
Con đường nàng đi cũng trang điểm đẹp.
43 “Hỡi người đẹp, cầu
cho ánh sáng tình
Sẽ đem đến cho nàng sự nồng nhiệt
Điều đó là bằng chứng của trái tim –
46 Tôi nói những lời
trên, rồi tiếp tục –
Mong nàng tiến lại gần dòng suối hơn
Để tôi nghe được những lời nàng hát.
49 Nàng làm tôi nhớ
Pơrôxécpina
Khi mẹ nàng mất con vì bắt cóc
Và nàng đã đánh mất tuổi xuân thì”.
52 Nàng quay lại như
người đang khiêu vũ
Hai chân lướt trên mặt đất nhẹ nhàng
Rồi tiến về phía trước từng bước nhỏ.
55 Và nàng đặt chân
này trước chân kia
Quay lại với tôi giữa hoa vàng, tía
Mắt nhìn xuống, như trinh nữ, thẹn thò.
58 Nàng đáp lại lời
của tôi đầy đủ
Tiến lại gần, khiến giọng hát dịu dàng
Đến được tôi cùng ý nghĩa của nó.
61 Và từ khi nàng
đến nơi cỏ xanh
Ướt đẫm nước của dòng sông xinh đẹp
Nàng ban cho tôi một ánh mắt nhìn.
64 Tôi không tin
rằng mắt thần Vệ Nữ
Lại có thể sáng ngời hơn thế kia
Khi bị đâm bằng mũi tên cay cú.
67 Nàng đứng bên kia
bờ suối tươi cười
Và kết những bông hoa màu sặc sỡ
Hoa không cần gieo hạt vẫn sinh sôi.
70 Chỉ ba bước, dòng
suối ngăn chúng tôi
Xưa Xécxê bắc cầu Êlétpôntô qua biển
Đã cảnh cáo tính kiêu ngạo con người.
73 Lêăngđờrô chắc
không thù sóng biển
Đã ngăn cách Xéttô và Abiđô
Bằng tôi ghét suối này vì nó cản.
76 “Ngươi là mới –
nàng bắt đầu cất lời –
Ta cười bởi vì nơi này được chọn
Làm cái tổ cho bất hạnh con người.
79 Ngươi thán phục,
nhưng chắc còn hoài nghi
Trí tuệ ngươi được chiếu bằng ánh sáng
Của câu thánh ca: “Người làm tôi vui”.
82 Ngươi đứng phía
trước, đã thỉnh cầu ta
Nếu như ngươi còn muốn biết điều khác
Xin cứ hỏi ta câu hỏi bất kỳ”.
85 Tôi nói: “Nước và
tiếng động núi rừng
Người ta nói trước đây đều trái ngược
Điều này làm cho tôi vẫn băn khoăn”.
88 Nàng đáp: “Ta sẽ
nói ra ngọn nguồn
Điều mà đã làm cho ngươi kinh ngạc
Và xua mây mù làm ngươi tổn thương.
91 Đấng tối thượng
chỉ một mình thích thú
Cho con người cái tốt, cho nơi này
Ngưỡng cửa về nơi bình yên vĩnh cửu.
94 Do lỗi lầm, không
ở lâu đây được
Do lỗi lầm, họ đã đổi tiếng cười
Và niềm vui thành tiếng khóc dằn vặt.
97 Từ dưới thấp hình
thành sự hỗn loạn
Sinh ra hơi từ nước, từ đất đai
Rồi tùy vào khả năng, theo cơn nóng.
100 Nên không gây
phiền muộn cho con người
Núi vươn cao để chúng không tới được
Trên cái cửa, nơi các ngươi đi vào.
103 Không khí xoay
thành vòng tròn tất cả
Và do vòm trời thứ nhất cuốn đi
Trừ khi vòng ấy có chỗ bị xé.
106 Ở độ cao này tất
cả tự do
Vòng quay của nó làm nghiêng cây cối
Vang ra tiếng động của khu rừng già.
109 Cây cối bị sức
đó tác động vào
Góp phần mình, tạo thêm sức cho nó
Rồi quay vòng và lan tỏa ra xa.
112 Và đất, sẽ theo
đặc tính của nó
Và do trời, sẽ hấp thụ, sinh ra
Các loại cỏ cây muôn hình muôn vẻ.
115 Có thể sẽ không
có gì kinh ngạc
Khi hiểu điều này, và cây ở đây
Cứ thế mọc lên, không cần gieo hạt.
118 Cần biết rằng ở
cánh đồng kỳ diệu
Có đủ mầm mống tất cả mọi loài
Quả ở đây không hái như dưới ấy.
121 Nước ngươi thấy,
không chảy ra từ đâu
Mà do hơi nước lạnh tụ hội lại
Thành một dòng sông khi cạn khi đầy.
124 Nước chảy ra từ
giếng chứa vĩnh hằng
Tất cả tùy thuộc vào ý của Chúa
Dòng chảy này mở rộng cả hai bên.
127 Hai dòng nước ở
đây: hai chức năng
Một – tước bỏ mọi ký ức về tội ác
Hai – cho trí nhớ hồi sinh mọi tốt lành.
130 Một là Lêtê, hai
là Ơnôê
Nhưng cần nhớ vấn đề là ở chỗ
Cần phải nếm cả hai dòng nước này.
133 Nếm nước này là
sung sướng tột cùng
Mà có thể, ngươi đã xua cơn khát
Bằng những lời đã nghe, ta rất mừng.
136 Để nhận được câu
kết luận làm quà
Ta không hứa hẹn, nhưng không vì thế
Mà món quà này ý nghĩa ít đi.
139 Các nhà thơ xưa
vẫn thường ngợi ca
Thế kỷ vàng và cuộc đời hạnh phúc
Ở Thi Sơn chắc họ mơ nơi này.
142 Đây là gốc của
con người vô tội
Mùa xuân vĩnh viễn của mọi trái cây
Là rượu ngọt mà người xưa ca ngợi”.
145 Tôi quay về hai
nhà thơ của tôi
Dù căng thẳng nhưng thấy họ cười mỉm
Khi họ nghe được những lời cuối này.
148Và tôi nhìn theo
cô nương duyên dáng.
KHÚC XXVIII
2. Khu rừng thiêng - tức
Thiên đường
mặt đất.
20. Rừng thông trên bãi Kiátxi - Chiassi, rừng thông bên bờ biển Adriatico, phía nam Ravenna.
Vùng này có tên là Chiassi, hoặc Classe (từ tiếng Latinh classis - đội tàu) bởi vì ở đây có cảng biển (Portus Classis) của
Ravenna.
21. Khi Sirốccô được Eolô giải thoát - Eolo là vua gió, giữ chúng ở trong hang và thả ra theo ý mình.
Scilocco là gió đông nam.
25. Một dòng suối nhỏ cắt ngang đường đi - đây là Lete (các câu 121-132).
40. Một phụ nữ cô đơn đi và hát - đây là Matelda, dần rõ hơn về sau này.
49. Nàng làm tôi nhớ
Pơrôxécpina - Proserpina, con gái của Cerere và Giove, bị vua âm phủ
Plutone bắt cóc khi nàng đang hái hoa trên đồng (M., V, 385-401).
64-66. Thần vệ nữ/ Khi bị
đâm bằng mũi tên - Thần Vệ Nữ cháy lên tình yêu đối với Adonis khi con trai
Cupid tuyệt vọng đâm mũi tên vào ngực nàng (M., X, 525-532).
71. Xưa Xécxê bắc cầu
Êlétpôntô qua biển - Năm 480 tr. CN, vua Ba Tư là Serse bắc cầu nối bằng
thuyền là Elesponto để đưa quân sang đánh Hy Lạp. Bị thất bại, ông ta bỏ chạy
về trên một chiếc thuyền đánh cá.
73. Lêăngđờrô chắc không
thù sóng biển - Leandro, chàng trai người Hy Lạp ở Abido - bờ phía châu Á,
đêm đêm bơi thuyền qua eo biển Hellespont (Dardanelles) để đến Serto - bờ phía
châu Âu, để gặp người yêu Ero.
78. Làm cái tổ cho bất hạnh
con người - nghĩa là chốn Thiên đường mặt đất đã vĩnh viễn đánh mất đối với
loài người.
81. Người làm tôi vui - câu này trong nguyên bản: “Delectasti” bằng tiếng Latinh, có nghĩa: “Người làm vui (cho
tôi, bằng tạo vật của Người)”. Matelda muốn nói rằng nàng vui mừng trước vẻ đẹp
của Thiên đường mặt đất.
82. Ngươi đứng phía trước
- nghĩa là Dante đứng gần Matelda hơn so với hai người đi cùng là Virgilio và
Stazio (các câu 145-147).
85-87. Dante nhớ lại những
lời mà Stazio đã nói (X, TT., XXI, 46-54) và tỏ ra ngạc nhiên khi thấy có
nước và có gió ở Thiên đường mặt đất.
94-96. Do lỗi lầm - ý
nói đến lỗi lầm của Adam và Eva.
97-108. Theo “Vật lý” của Aristotle thì “hơi ẩm” sinh ra
nước mưa trong không khí, còn “hơi nóng” - sinh ra gió. Matelda giải thích rằng
chỉ ở phía dưới cổng vào Tĩnh thổ là có hơi nước bốc hơi từ nước và từ đất dưới
tác động của ánh mặt trời. Còn ở trên tầng cao của Thiên đường mặt đất thì
không còn những cơn gió vô trật tự nữa. Ở đây chỉ cảm thấy sự hoàn lưu đều đặn
của không khí từ đông sang tây làm chuyển động tinh cầu thứ nhất, nghĩa là bầu
trời thứ chín, hoặc là Động lực đầu tiên, dẫn đến chuyển động của tám bầu trời
khác trong đó.
127-133. Hai dòng nước ở
đây - một là Letè, tước bỏ mọi ký ức về tội ác. Hai là Eünoè, cho trí nhớ
hồi sinh mọi tốt lành.