KHÚC XXIX
Thiên dường mặt đất – Đám
rước thần bí.
Nữ thần hát vang như một phụ nữ
Rất đam mê, sau khi kết thúc lời:
“Phúc cho kẻ lỗi lầm được tha thứ!”.
4 Như những nữ thần
rảo bước nhẹ nhàng
Dưới bóng cây rừng, người thì thích thú
Ra mặt trời, kẻ ở lại bóng râm.
7 Nàng bước đi theo
hướng ngược bờ sông
Nàng men theo bờ, và tôi cũng thế
Bước từng bước ngắn để đi theo nàng.
10 Khi chúng tôi đi
chưa được trăm bước
Đến một nơi dòng sông uốn rất cong
Tôi thấy mình về hướng mặt trời mọc.
13 Theo hướng đó,
khi đi còn chưa xa
Nàng liền quay về phía tôi và nói:
“Người anh em, hãy nhìn và hãy nghe”.
16 Tôi thấy luồng
ánh sáng rất đột ngột
Xuyên qua khu rừng rậm rồi sáng bừng
Làm tôi tưởng đó là một ánh chớp.
19 Nhưng tia chớp
thì vội vàng hết ngay
Còn ánh sáng này kéo dài và sáng
Khiến tôi tự hỏi: “cái gì thế này?”
22 Rồi một giai điệu
dịu dàng tuôn ra
Giữa không trung sáng, và tôi nghiêm khắc
Phê phán sự táo bạo của Eva.
25 Bởi trời và đất
đều thích vâng lời
Người đàn bà, một mình, vừa được tạo
Mà đã không chịu ẩn sau mạng che.
28 Giá như nàng đã
từng ngoan ngoãn hơn
Thì tôi đã hưởng niềm vui khôn tả
Đã sớm hơn và thời gian dài hơn.
31 Tôi đi cùng những
hiểu biết đầu tiên
Của niềm vui vĩnh hằng, còn phải đợi
Nhưng khát khao được hạnh phúc nhiều hơn.
34 Trước chúng tôi,
không khí dưới lá xanh
Có vẻ như biến thành màu lửa cháy
Âm thanh ngọt ngào như giọng hát êm.
37 Các nữ thần
thiêng liêng, vì các người
Mà tôi thức đêm, chịu đói, chịu rét
Thì bây giờ cần phải thưởng cho tôi.
40 Êlicôna cần tiếp
nước cho tôi
Urani giúp với đội hợp xướng
Để tôi viết những câu thơ tuyệt vời.
43 Phía xa xa có bảy
cây bằng vàng
Mà có thể tôi lầm, do ảo giác
Và khoảng cách từ các vật đó ngăn.
46 Nhưng một khi tôi
đã đến khá gần
Thì thấy cũng không có gì sai lệch
Vì khoảng cách không còn lừa giác quan.
49 Và tính năng nuôi
dưỡng lý trí ta
Tôi biết được có những cây đèn nến
Tôi nghe vang tiếng hát “Osanna”.
52 Từ những vật đẹp
đẽ đó chiếu sáng
Sáng hơn trăng tròn trong đêm đẹp trời
Hoặc lúc nửa đêm vào tuần trăng sáng.
55 Tôi quay sang
Viếcghiliô đầy cảm phục
Người đáp lại tôi bằng một cái nhìn
Cũng giống tôi, không kém phần kinh ngạc.
58 Về những vật lạ
tôi hướng ánh nhìn
Tất cả tiến về phía tôi, chậm chạp
Cô dâu mới cũng đi còn nhanh hơn.
61 Một nữ thần trách
tôi: “Tại sao chỉ
Quan tâm đến ánh sáng những ngọn đèn
Mà không nhìn xem cái gì sau đó?”
64 Bây giờ tôi nhìn
thấy có những người
Như theo người chỉ huy và mặc trắng
Màu trắng này không hề có trên đời.
67 Phía bên trái tôi
nước sông long lanh
Trả về cho tôi nửa người bên trái
Tôi nhìn vào đó như một tấm gương.
70 Khi tôi đến nơi
không cách xa họ
Chỉ con sông ngăn tôi với đoàn người
Thì tôi dừng lại để nhìn cho rõ.
73 Tôi nhìn thấy đi
lên, những ngọn lửa
Để lại phía sau không khí tô màu
Tựa như cành cọ trong tay họa sĩ.
76 Có bảy dải, tôi
có thể nhận ra
Được tô điểm bằng đủ mọi màu sắc
Như cầu vồng, như thắt lưng Đêlia.
79 Những lá cờ ấy
vượt quá tầm nhìn
Độ dài của chúng, theo tôi phán đoán
Chúng cách nhau ước độ mười bước chân.
82 Dưới bầu trời đẹp
đẽ xiết nhường bao
Hai mươi bốn cụ già, mười hai cặp
Họ đội vòng hoa huệ trắng trên đầu.
85 Đi và hát: “Cầu
cho nàng phước lành
Người con gái Ađam luôn tỏa sáng
Và cầu cho sắc đẹp sẽ vĩnh hằng!”
88 Khi bờ bên kia,
đối diện với tôi
Không còn bị đoàn người kia giẫm đạp
Thì cỏ hoa liền trở lại xanh tươi.
91 Giống như tinh
cầu nối tiếp tinh cầu
Bốn trưởng lão – bốn con vật tiến đến
Tất cả đội vòng lá xanh trên đầu.
94 Mỗi con vật có
sáu cánh đầy lông
Lông cánh này có đầy những con mắt
Giống như mắt Ácgô, nếu ông còn.
97 Hỡi bạn đọc, tôi
sẽ không phí thơ
Để mà mô tả hình thù của chúng
Còn nhiều nơi khác, không thể xa hoa.
100 Hãy đọc
Êxêchiên, ông đã tả rồi
Những con vật đến đây từ phương bắc
Cùng với gió, cùng với lửa và mây.
103 Trong tác phẩm
của ông, chúng giống nhau
Ở vẻ ngoài, chỉ có một điều khác
Mà tôi và Giăng đã nói khác nhau.
106 Giữa bốn con vật
là xe hai bánh
Đó là cỗ xe chiến thắng, tiến lên
Do một Sư tử - chim ưng kéo chúng.
109 Con Sư tử - chim
ưng vươn đôi cánh
Bay lên trời, ở giữa ba lá cờ
Mà khi bay, không cờ nào bị hỏng.
112 Tôi đưa mắt nhìn
lên trên cao đó
Thấy phần chim ưng của nó màu vàng
Các phần khác có màu trắng và đỏ.
115 Cho Augútxtô La
Mã không cung phụng
Cỗ xe như thế, và xe mặt trời
Của Xipiô, nếu đem so cũng kém.
118 Cỗ xe mặt trời
chệch hướng, cháy lên
Khi đó quả đất cầu xin thành kính
Giôvê đưa ra một luật công bằng.
121 Quanh bánh xe
bên phải đang nhảy múa
Ba phu nhân, một người màu đỏ tươi
Khó phân biệt người này trong đám lửa.
124 Người thứ hai có
xương và thịt da
Có vẻ như làm bằng ngọc lục bảo
Người thứ ba trông như tuyết mới sa.
127 Khi thì nàng mặc
áo trắng điều khiển
Khi thì áo đỏ bằng giọng hát hay
Mà diều chỉnh nhịp đi nhanh hay chậm.
130 Quanh bánh xe
bên trái, bốn nàng khác
Mặc áo quần màu tím đang nhảy vui
Theo nhịp của nàng có ba con mắt.
133 Sau hai nhóm mà
tôi vừa kể chuyện
Có hai ông già ăn bận khác nhau
Nhưng cùng dáng vẻ rắn rỏi, đáng kính.
136 Người thứ nhất
có vẻ như thân thiết
Với Ipôcờrát, được thiên nhiên tạo ra
Cho những kẻ mà Người yêu quí nhất.
139 Người kia thể
hiện một vẻ ngược lại
Ông mang một thanh gươm sắc sáng choang
Làm cho tôi sợ từ bên này suối.
142 Bốn ông già sau
họ, vẻ khiêm nhường
Và sau cùng, một ông già cô độc
Như buồn ngủ, nhưng vẻ mặt tinh ranh.
145 Cả bảy người
này, so với toán đầu
Đều giống nhau, chỉ một điều khác biệt
Không phải vòng huệ trắng quấn trên đầu.
148 Mà họ mang hoa
hồng, hoa đỏ khác
Nhìn từ xa, người ta dám thề rằng
Phía trên lông mày, đầu họ cháy rực.
151 Khi tôi và cỗ xe
đã ngang hàng
Sấm rền vang, các nhân vật đáng kính
Dường như bị cấm, không được tiến lên
154 Sau những ngọn
cờ đầu tiên, họ đứng.
KHÚC
XXIX
3. Phúc cho kẻ lỗi lầm được
tha thứ - câu này trong nguyên bản: “Beati, auorum tecta sunt peccata” bằng
tiếng Latinh. Đây là câu mở đầu của Thánh Vịnh 32 trong Cựu Ước và là câu 7,
chương 4 của Thư Rôma trong Tân Ước.
28-30. Giá như nàng đã từng
ngoan ngoãn hơn - Giá như Eva đã không ăn trái cấm thì loài người đã được ở
trên Thiên đường mặt đất và Dante từ lúc sinh ra cho đến lúc chết đã được hưởng
cái hạnh phúc mà chỉ lúc này đây mới được biết.
37. Các nữ thần thiêng
liêng - các nàng thơ.
40. Êlicôna cần tiếp nước
cho tôi - Elicona (Helicon), ngọn núi ở Hy Lạp có hai dòng nước nguồn
Hipporene và Aganippe gợi cảm hứng cho các nhà thơ. Đây cũng là nơi có dòng
suối mà Narcissus tự ngắm và yêu mình làm cho không ít cô gái tự tử.
41. Urani giúp với đội hợp
xướng - nghĩa là với tất cả các nàng thơ khác. Uranie - nữ thần của thiên
văn học. Dante gọi tên nàng vì kiến thức thiên văn học đặc biệt quan trọng.
43-154. Phía xa xa có bảy
cây bằng vàng - từ đây cho đến hết khúc này là sự mô tả đám rước của nhà
thờ. Bảy cây bằng vàng mà lúc này Dante cảm thấy khi đang ở xa này là bảy ngọn
nến hoặc bảy ngọn đuốc được mô tả trong Sách Khải Huyền là “Bảy ngọn đuốc, tức
là bảy thần khí của Thiên Chúa cháy sáng trước ngai” (Khải Huyền, IV, 5).
78. Thắt lưng Đêlia - tức
Diana, thắt lưng của nàng là quầng sáng của Mặt trăng.
83. Hai mươi bốn cụ già,
mười hai cặp - tượng trưng cho hai mươi bốn quyển trong Kinh Cựu Ước.
92. Bốn con vật - bốn
quyển Kinh Phúc Âm.
96. Như mắt Ácgô - Argo
là một vị chăn chiên có con mắt nhìn thấu quá khứ, hiện tại, tương lai.
100-105. Hãy đọc Êxêchiên
- Ezechiel mà trong các bản Kinh Thánh tiếng Việt phiên âm là Êdêkien hoặc
Êzêkiel (Cựu Ước) và Khải Huyền của Giăng (Tân Ước) đều mô tả về những con vật
này. Trong Êzêkiel chúng có bốn cánh còn trong Khải Huyền chúng có sáu cánh mà
Dante nói đến ở câu 104-105.
107. Cỗ xe chiến thắng
- tượng trưng cho nhà thờ Thiên Chúa giáo.
108. Do một sư tử - chim
ưng kéo - đây là con vật nửa thú, nửa chim chỉ Giêsu nửa người nửa thánh
thần.
117. Xe mặt trời của Xipiô - tức Scipio Africanus (235-183 tr. CN),
vị tướng La Mã, người chiến thắng trong trận Hannibal nổi
tiếng.
122-129. Ba phu nhân... - tượng trưng cho ba phẩm hạnh vì Chúa: màu đỏ -
Tình yêu, màu lam của ngọc lục bảo - Hy vọng, màu trắng - Đức tin.
130-132. Bốn nàng khác - tượng trưng cho bốn đức tính: Khôn ngoan, Công
bằng, Dũng cảm và Ôn hòa (X, TT., I, 23-27). Trong số này thì Khôn ngoan có ba
con mắt nhìn thấu cả quá khứ, hiện tại và tương lai.
134-141. Hai ông già - một chỉ Thánh Luca, theo truyền
thuyết cũng là một thầy thuốc nên ăn mặc như Ippocrate. Người thứ hai chỉ Thánh Paolo, mà sự tượng trưng là một thanh gươm.
142. Bốn ông già vẻ khiêm nhường - Pietro, Giovani, Giacomo và Giuda, tượng trưng cho loại thư trong Tân Ước.
143. Và sau cùng, một ông già cô độc - đây là sách Khải Huyền của Giăng trong Tân Ước.
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét