Thứ Năm, 22 tháng 2, 2018

Dante - TĨNH THỔ - Khúc 19


KHÚC XIX

Tầng thứ tư (kết thúc) – Tầng thứ năm – Những kẻ keo kiệt và hoang phí.

Khi khí nóng ban ngày giữa trời đêm
Bị quả đất hút hết, và sao Hỏa
Không làm ấm khí lạnh của mặt trăng.

4 Còn các nhà địa lý, trước rạng đông
Nhìn về phía đông thấy vận may lớn
Theo con đường đi lên rất vội vàng.

7 Tôi thấy trong mơ một cô mắt lác
Miệng nói lắp bắp và hai chân khoèo
Mặt tái xanh và hai tay bị đứt.

10 Tôi nhìn cô ta, dường như hơi ấm
Làm cử động tay chân lạnh trong đêm
Ánh nhìn tôi khiến cô ta lẩm bẩm.

13 Điều này giúp cho cô ta đứng thẳng
Khuôn mặt uyển chuyển và không lâu sau
Mặt cô hồng, như tình yêu sai khiến.

16 Ngay sau khi hồi phục được ngôn từ
Cô liền hát, và hát hay đến nỗi
Tôi nhọc nhằn mới rời được cô ta.

19 Cô hát: “Ta là tiên cá dịu dàng
Đã từng quyến rũ biết bao thủy thủ
Nghe tiếng hát ta mà họ lạc đường.

22 Ta làm cho Uylítxê lạc đường
Ai đã đến gần hiếm người bỏ được
Bởi vì ta làm cho họ hân hoan”.

25 Miệng cô vừa khép thì một phu nhân
Đã hiện ra, thánh thiện và linh hoạt
Lại gần tôi, làm cô kia ngượng ngùng.

28 “Ô, Viếcghiliô, đây là ai vậy?”
Lời vừa cất lên, Thầy đã tới gần
Đôi mắt nhìn vào phu nhân thánh thiện.

31 Bà túm cô kia, nét mặt gay gắt
Xé tấm vải, chỉ cái bụng cô ta
Mùi hôi thối làm cho tôi tỉnh giấc.

34 Tôi liền mở mắt và nghe Thầy nói:
“Ít nhất, ba lần ta đã gọi con
Hãy dậy đi, chúng ta đi tìm lối”.

37 Tôi đứng dậy, những tia nắng sáng ngời
Đã chan hòa khắp ngọn đồi thần thánh
Chúng tôi đi, quay lưng phía mặt trời.

40 Tôi đi theo mà nặng trĩu lo âu
Mang bộ mặt với bao điều suy nghĩ
Thân cúi khom như một nửa vòm cầu.

43 Bỗng tôi nghe: “Lại đây, bậc ở đây”
Giọng nói dịu dàng dường như không thể
Nghe được ở nơi chết chóc như vầy.

46 Như đôi cánh của thiên nga rộng mở
Là thiên thần vừa nói với chúng tôi
Đưa chúng tôi lên giữa hai vách đá.

49 Rồi vỗ cánh và quạt vào chúng tôi
“Thật có phước cho những kẻ đang khóc
Linh hồn họ sẽ được an ủi thôi”.

52 “Tại vì sao con cứ nhìn xuống đất?”
Người hướng dẫn bỗng hỏi tôi điều này
Khi chúng tôi vượt thiên thần một chút.

55 Tôi đáp: “Con đi mà vẫn băn khoăn
Về giấc mơ mà con đã nhìn thấy
Nên muốn hiểu về nó rõ ràng hơn”.

58 Thầy nói: “Nhiều người đang khóc trên cao
Vì cái con mụ phù thủy ấy đấy
Con đã thấy họ giải thoát thế nào.

61 Thế là đủ! Giờ hãy nện bước chân
Lên đất, và mắt nhìn lên hình ảnh
Những bánh xe quay bởi Đấng vĩnh hằng”.

64 Như con chim cắt nhìn xuống chân mình
Nghe tiếng kêu, nó vội vàng vỗ cánh
Bay về nơi đang có một mồi ngon.

67 Tôi cũng vậy, vội vàng theo một lối
Mở ra trong núi đá, hướng đi lên
Tới điểm bắt vào đường vòng quanh núi.

70 Khi bắt đầu bước vào tầng thứ năm
Tôi thấy nhiều người đang khóc ở đấy
Nằm úp mặt xuống đất, họ thở than.

73 “Linh hồn của tôi gắn bó với đất”
Nghe thấy khắp nơi âm thanh đau buồn
Dường như lời không xuyên qua tiếng khóc.

76 “Hỡi các linh hồn được chọn của Chúa
Mà nỗi đau nhẹ bớt nhờ công bằng
Xin chỉ chúng tôi những tầng sắp tới”.

79 “Nếu các người không phải nằm ở đây
Mà chỉ việc tìm đường lên nhanh nhất
Thì hãy theo tay phải, ở mé ngoài”.

82 Thầy tôi hỏi thế, và câu trả lời
Của linh hồn trước chúng tôi một chút
Tôi nhìn chính xác hồn ẩn sau lời.

85 Tôi quay mắt nhìn về phía Thầy tôi
Thầy chấp thuận bằng dấu hiệu vui vẻ
Điều mong muốn mà tôi cầu xin Thầy.

88 Khi đã có thể hành động theo ý
Tôi bèn tiến đến gần một âm hồn
Mà những lời nói làm tôi chú ý.

91 “Hỡi linh hồn nước mắt làm chín muồi
Những gì còn thiếu để về với Chúa
Xin hãy tạm gác phiền muộn của người.

94 Người là ai, sao quay lưng lại trời
Và liệu có điều chi giúp người được
Tôi là người còn sống đi lên đây”.

97 “Vì sao trời bắt ta nằm sấp ư
Rồi ngươi sẽ biết, nhưng mà trước hết
Nên biết rằng ta – kế vị Thánh Pie.

100 Giữa Xiéttơri và Kiavêri chảy ra
Một dòng sông đẹp mà từ tên nó
Nảy ra tước hiệu của dòng họ ta.

103 Hơn một tháng ta giữ chiếc áo choàng
Đã còng lưng để bùn không vấy bẩn
Trước áo ấy – mọi việc tựa lông hồng.

106 Than ôi, đã muộn trên đường trở về
Từ khi làm người chăn chiên La Mã
Ta nhận ra trần thế chỉ dối lừa.

109 Ta hiểu chốn ấy mệt mỏi muôn năm
Và ta không thể lên cao hơn nữa
Nên ta khát khao đời sống vĩnh hằng.

112 Ngày ở đó, ta đã rất xa xôi
Với Chúa trời và tham lam mọi thứ
Nên bây giờ chịu hình phạt ở đây.

115 Sự tham lam, ở đây thấy rõ ràng
Trong những linh hồn giờ đang gột rửa
Không có hình phạt nào cay đắng hơn.

118 Vì mắt chỉ nhìn của cải trên đất
Mà chẳng bao giờ chịu hướng lên cao
Nên ở đây bắt cúi gằm xuống đất.

121 Lòng tham lam đem dập tắt tình yêu
Với việc thiện, không gợi ra hành động
Càng tham lam, ở đây phạt càng nhiều.

124 Cả tay và chân chúng tôi bị trói
Không chuyển động được, đành phải nằm yên
Tới chừng nào Công lý còn muốn vậy”.

127 Tôi đã quì gối xuống mà nói chuyện
Tôi bắt đầu nói, và hồn nhận ra
Đối với ông, tôi tỏ lòng tôn kính.

130 “Vì lý do gì mà ngươi cúi xuống?”
Tôi đáp: “Chính vì phẩm giá của người
Lương tâm tôi không cho phép tôi đứng”.

133 “Hãy đứng dậy đi, hỡi người anh em
Ngươi lầm lẫn với mình và tất cả
Ta là nô lệ của một quyền hành.

136 Nếu khi nào, nghe trong Kinh Phúc Âm:
“Không vợ chồng gì trong ngày sống lại”
Thì hiểu vì sao ta nói như trên.

139 Giờ đi đi, không muốn ngươi ở lại
Cản trở ta để giọt nước mắt rơi
Và suy ngẫm về những điều ngươi nói.

142 Ta còn cô cháu gái Alagia
Bản chất tốt nhưng tấm gương dòng họ
Đã làm cho nó có phần xấu đi

145 Ta không còn một ai khác dưới đó”.

KHÚC XIX

5. Vận may ln - Fortuna major, Dante muốn nói rằng phía đông chòm Bảo bình đã hiện ra, nghĩa là đến bình minh còn ba gi na.
7. Tôi thấy trong mơ một cô mắt lác - cô này là hiện thân của ba tội: bủn xỉn, tham lam, dâm đãng mà các hồn đang chuộc ba tầng trên.
22. Ta làm cho Uylítxê lạc đường - làm cho Ulisse (Odyssey) lạc đường là tiên n Circe
ch không phải các nàng tiên cá.
25-26. Phu nhân thánh thiện - các nhà chú thích cổ coi đây là biểu tượng của lý trí, vạch trần s lừa dối của những dục vọng thấp hèn.
50. Thật sung sướng cho những kẻ đang khóc - trong nguyên bản: “Qui lugent” bằng tiếng Latinh. Đây là lời bài giảng trên núi của Chúa Giêsu (Mathiơ, V, 5).
73. Linh hồn của tôi gắn bó với đất - trong nguyên bản: “Adhaesit pavimento anima mea” bằng tiếng Latinh.
99. Nên biết rằng ta – kế vị Thánh Pie - trong nguyên bản: “Scias guod fui successor Petri” bằng tiếng Latinh. Đây là Giáo hoàng Adriano V, chết sau khi được bầu làm Giáo hoàng 38 ngày.
100-102. Giữa Xiéttơri và Kiavêri - dòng sông Lavagna chảy giữa hai thị trấn Siestri và Chiaveri. T đây mà có tước hiệu của người nói.
137. Không vợ chồng gì trong ngày sống lại - đây là câu t Phúc Âm Mathiơ: “trong ngày sống lại, người ta chẳng lấy vợ lấy chồng, nhưng sẽ giống như các thiên thần trên trời” (Mathiơ, XXII, 30). Adriano nói câu này với ý rằng ông không còn là chồng của nhà th na, nghĩa là không phải Giáo hoàng na.
142. Ta còn cô cháu gái Alagia - đây là Alagia Fieschi, con gái của Niccolò, anh của Adriano.


Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét