KHÚC XXII
Lên tầng thứ sáu – Những kẻ
tham ăn.
Vị thiên thần dẫn chúng tôi đi lên
Tầng thứ sáu, và xóa một vết khắc
Trên trán tôi, giờ đã ở sau lưng.
4 Những ai đã đạt
được sự công bằng
Nhờ ham muốn thần gọi là sung sướng
Và những lời chỉ dừng ở “khát thèm”.
7 Tôi bây giờ cảm
thấy nhẹ nhàng hơn
Các tầng đã qua, không hề thấy mệt
Tôi bước đi nhanh theo những linh hồn.
10 Viếcghiliô: “Một
tình yêu cháy lên
Nhờ đức hạnh, sẽ gợi tình yêu khác
Và ngời sáng, dù với vẻ thẹn thùng.
13 Giôvênarê khi
xuống chỗ chúng tôi
Ở vòng ngoài Địa ngục, cho tôi biết
Lòng ái mộ của anh đối với tôi.
16 Tình thân ái của
tôi đối với anh
Hơn mức ở những người chưa quen biết
Nên chặng đường này giờ sẽ ngắn hơn.
19 Như với một người
bạn, xin thứ lỗi
Vì quá tự do nên thiếu giữ gìn
Nếu đã là bạn bè, xin hãy nói.
22 Sao tính keo kiệt
vẫn tìm được chỗ
Ở trong lòng anh, giữa bao khôn ngoan
Mà anh đã từng quan tâm luyện đủ?”
25 Lời như thế khơi
lên một nụ cười
Ở Xtaxiô, và ông ta nói:
“Những lời anh thật dễ chịu với tôi,
28 Quả thực, đôi khi
dấu hiệu bên ngoài
Lý do thực sự vẫn còn ẩn giấu
Do đó dẫn ta đến kết luận sai.
31 Trong câu hỏi một
ý nghĩ hiện ra
Rằng anh cho tôi là thằng keo kiệt
Khi thấy tôi ở dưới tầng núi kia.
34 Anh biết không,
tôi xa lạ vô cùng
Với thói keo kiệt, và điều này đã
Khiến tôi bị phạt hàng nghìn tuần trăng.
37 Và tôi đã không
chịu tự sửa mình
Khi tôi hiểu ra điều anh đã viết.
Đầy phẫn nộ dành cho giống người trần.
40 “Sự đói vàng thần
thánh, sao không dẫn
Cái sự thèm ăn của giống người trần?”
Và tôi đi trong bóng đêm buồn thảm.
43 Bây giờ tôi hiểu
rằng: trong tiêu xài
Tôi là người đã vung tay quá trán
Tôi hối hận vì tội nọ, tội này.
46 Biết bao kẻ hồi sinh
mà ngu dốt
Không biết rằng tội này ở cuối đời
Nếu sám hối thì có thể rửa sạch.
49 Và xin biết rằng
là cái lỗi này
Đối lập trực tiếp với các lỗi khác
Thì ở đây, cùng lúc, bị tàn phai.
52 Cho nên tôi ở
đây, với những người
Đang khóc vì lòng tham, để được sạch
Tội của tôi ngược lại với tội này”.
55 “Anh ca ngợi
những trận đánh dữ dội
Làm hai lần đau đớn Giôcátxta –
Người ca ngợi thơ điền viên hỏi vậy –
58 Qua tập thơ do
Cờliô gợi tứ
Thì hình như anh chưa có Đức tin
Mà thiếu Đức tin thì chưa hề đủ.
61 Mặt trời nào,
đuốc nào, nếu đúng thế
Đã soi sáng cho anh, để về sau
Anh giương buồn để theo sau Ngư phủ?”
64 Xtaxiô: “Anh là
người đầu tiên
Gọi tôi đến Thi sơn uống suối mát
Người đầu tiên, sau Chúa, đã soi đường.
67 Anh từng như
người đi trong đêm tối
Mang theo mình ngọn đuốc ở sau lưng
Để soi đường cho người đi theo vậy.
70 Khi anh nói: “Kỷ
nguyên mới đổi thay
Công lý trở về từ người nguyên thủy
Giống nòi mới hạ xuống từ trời cao”.
73 Nhờ anh tôi thành
nhà thơ, tín đồ
Để anh thấy rõ hơn thứ tôi vẽ
Và màu sắc bàn tay tôi đã tô.
76 Và đã thấm nhuần
khắp cả thế gian
Đức tin chân chính được truyền bá bởi
Người đưa tin của Vương quốc vĩnh hằng.
79 Những lời anh mà
tôi vừa dẫn ra
Phù hợp với các nhà truyền đạo mới
Và tôi bắt đầu thăm viếng người ta.
82 Họ dần dần thành
thánh đối với tôi
Nên khi Đômiđian ngược đãi họ
Trong tiếng họ khóc có nước mắt tôi.
85 Trong những ngày
còn sống trên mặt đất
Tôi giúp họ và những nghi thức nghiêm
Làm tôi coi thường những môn phái khác.
88 Trước khi người
Hy Lạp đến Têbê
Trong thơ ca tôi đã được rửa tội
Nhưng giấu việc tôi là một tín đồ.
91 Thời gian dài tỏ
ra không có đạo
Điều này làm tôi hơn bốn trăm năm
Ở trong hàng rào của tầng thứ bốn.
94 Nhưng anh đã vén
lên bức màn che
Điều tốt lành mà tôi vừa nói đến
Xin hãy kể, khi còn nhiều thì giờ.
97 Nhà thơ Têrenxiô,
Varô
Sêsiliô và Pơlaotô nữa
Họ ở đâu, bị đày ải đâu giờ?”
100 “Những người đó,
Pécxiô và tôi
Và nhiều nữa, ở với người Hy Lạp
Mà Nàng thơ quí hơn bất cứ ai.
103 Trong vòng thứ
nhất của ngục tối mù
Chúng tôi thường bàn luận về ngọn núi
Nơi của những người nuôi dưỡng thơ ca.
106 Ơripiđê,
Antiphôtê và Ximônniđê
Agatônê và nhiều người khác nữa
Nổi tiếng giữa người Hy Lạp ngày xưa.
109 Những người mà
anh đã từng ca ngợi
Antigônê, Đêiphilê, Ácgia
Itxmênê vẫn buồn như ngày ấy.
112 Người tìm ra
suối Langiê cũng đó
Cô con gái của Tirêxia và Têti
Đêiđamia cùng với các bà chị”.
115 Và khi câu
chuyện của họ lặng ngừng
Họ chăm chú nhìn xung quanh bốn phía
Thoát ra khỏi ràng buộc của cầu thang.
118 Bốn cô gái đầu
của ngày hôm đó
Đã ở lại sau, còn cô thứ năm
Chiếu vào không gian ánh sáng chói lọi.
121 Khi đó người
hướng dẫn của tôi nói:
“Tưởng cần quay vai phải ra phía bờ
Để như trước đây đi vòng quanh núi”.
124 Ở đây kinh
nghiệm là người dẫn đường
Và vì đồng thuận với hồn được chọn
Chúng tôi cứ thế tiếp tục đi lên.
127 Hai người đi
trước, còn tôi theo sau
Chăm chú lắng nghe hai người trò chuyện
Học được nhiều về nghệ thuật thi ca.
130 Nhưng cuộc trò
chuyện bỗng nhiên bị ngừng
Vì giữa đường xuất hiện một cây lớn
Chi chít quả và ngào ngạt hương thơm.
133 Nếu cây tùng
càng cao càng bé lại
Thì cây này càng thấp càng bé đi
Theo tôi đoán, để không ai trèo tới.
136 Về phía đường
chúng tôi đã bị ngăn
Có dòng nước tóe ra từ vách đá
Từ trên cao tưới xuống vòm lá xanh.
139 Khi hai nhà thơ
tiến lại gần cây
Từ vòm lá phát ra một giọng nói:
“Các ngươi không thể dùng được nước này”.
142 Rồi tiếp: “Đức
Mẹ Maria nghĩ đến
Về việc dành riêng chỉ cho các người
Một bữa tối hậu hĩnh và trang trọng.
145 Về thức uống thì
phụ nữ La Mã
Chỉ cần nước lã, còn Đanienlô
Xem thường ăn uống, chỉ lo trí tuệ.
148 Thuở sơ khai,
thời tiết đẹp như vàng
Khiến quả sồi cũng thành ngon khi đói
Và khi khát mọi dòng suối đều ngon.
151 Mật ong, châu
chấu từng là thức ăn
Nuôi Thánh Giăng trong những ngày sa mạc
Ông thật vĩ đại và thật vinh quang
154 Như đã tôn vinh
ở trong Kinh Thánh”.
KHÚC XXII
6. Khát thèm - trong nguyên bản “Sitiunt” bằng tiếng
Latinh.
13. Giovenale - tức Decimo Giunio Giovenale (60 - 127),
nhà thơ trào phúng La Mã,
người cùng thời với Stazio.
22. Sao tính keo kiệt vẫn tìm được chỗ - hỏi vậy là tại vì Virgilio nghe
Adriano V nói rằng ở
tầng thứ năm, nơi Stazio ở, là những linh hồn đang làm sạch mình vì tội
tham lam. Thực
ra Stazio bị trừng
phạt vì tội ngược
lại: tội hoang phí, tiêu xài vung tay quá trán.
40-41. Sự đói vàng thần thánh - hai câu này Dante nói lại những lời thơ của Virgilio trong E., III, 56-57.
42. Đi trong bóng đêm buồn thảm - sự trừng phạt đối với thói keo kiệt và thói hoang phí ở Địa ngục (X, ĐN., VII).
55-56. Hai lần đau đớn Giôcátxta - Giocasta là mẹ
của Eteocle và Polinice, hai người con được sinh ra từ một cuộc hôn nhân loạn luân, vì cùng tranh ngôi báu thành
Tebe rồi giết nhau trước mặt mẹ. Chúng được đặt trên cùng một giàn thiêu nhưng lửa vẫn tách
thành hai ngọn (X, ĐN., XXVI, 54).
57. Người ca ngợi thơ điền viên - Virgilio là tác giả của Bucolica.
58. Qua tập thơ do Cờliô gợi tứ - Cliò, nàng thơ mà Stazio gọi trong tập thơ Thébaide.
63. Theo sau Ngư phủ - tức Thánh Pietro trước đây từng
là một ngư
phủ.
65. Gọi tôi đến Thi sơn uống suối mát - Parnaso, ngọn núi ở Hy Lạp, nơi có dòng suối mát Castalian gợi cảm hứng.
70-72. Giống nòi mới hạ xuống từ trời cao - Stazio
dẫn những câu thơ nổi tiếng của Virgilio trong Bucolica
tiên tri về sự
ra đời của Giêsu.
83. Khi Đômiđian ngược đãi họ - Domizian, Hoàng đế La Mã từ năm 81 đến năm 96 đã đàn áp những tín đồ Thiên Chúa giáo.
97-98. Terenzio, Cecilio, Plauto, Varro - những nhà thơ trào phúng và trữ tình La Mã.
100-101.
Persio - nhà thơ trào phúng La Mã. Người Hy Lạp là Homer.
104. Chúng tôi thường bàn luận về ngọn núi - tức Thi Sơn, nơi có những Nàng thơ, những người nuôi dưỡng thơ ca.
106-107. Euripide, Antifonte, Simonide, Agatone -
những nhà thơ bi kịch và trữ tình Hy Lạp cổ đại.
110-114. Những người mà anh đã từng ca ngợi - Antigone, Deifile, Argia, Ismene,
Isifile, Tiresia, Teti, Deidamia. Virgilio nêu tên một loạt những nhân vật trong tác phẩm của Stazio.
118-120. Bốn cô gái đầu của ngày - tức bốn giờ đầu của ngày (6 đến 10 giờ sáng). Cô thứ năm, sau đó, lái xe mặt trời.
141. Các ngươi không thể dùng được nước này - những lời này dùng để nói với những hồn tham lam.
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét