KHÚC XXX
Thiên đường mặt đất –
Bêatờrítsê xuất hiện.
Bảy tinh tú của tầng trời đầu tiên
Chẳng bao giờ mọc, không bao giờ lặn
Ngoài sương mù tội lỗi, chẳng còn sương.
4 Chúng chỉ cho tất
cả về bổn phận
Như những ngôi sao tầng dưới chỉ đường
Cho người đang lái con tàu cập bến
7 Rồi dừng lại.
Những cụ già được chọn
Đi cạnh bên xe Sư tử - chim ưng
Hướng vào cỗ xe vô cùng sung sướng.
10 Một người hình
như được trời phái đến
Hát: “Đi đi, cô dâu từ đất Li băng”
Và hát theo là cả dàn hợp xướng.
13 Giống như những
người được nghe xướng tên
Liền đội mồ đứng lên rất đột ngột
Thành những thân xác đứng nghe lời khen.
16 Trăm giáo sĩ và
sứ giả cũng vậy
Họ đại diện cho sự sống đời đời
Theo tiếng gọi của cụ già vĩ đại.
19 Họ tung hoa xung
quanh và lên trời
Rồi hô vang: “Hoan hô người đã đến”
“Hãy tung lên đi những nắm huệ đầy”.
22 Thỉnh thoảng tôi
thấy vào buổi bình minh
Bầu trời phía đông rực hồng tất cả
Nhưng những phía khác vẫn giữ màu xanh.
25 Mặt trời hiện ra
nhưng chưa lên cao
Bị sương mù che nên còn êm dịu
Khiến mắt người ta có thể nhìn lâu.
28 Cũng như vậy,
trong đám mây nhẹ nhàng
Do thiên thần tung lên bằng đôi cánh
Sau đó giảm cả bên ngoài, bên trong.
31 Bỗng hiện ra một
cô nương áo xanh
Đầu đội vòng nguyệt quế trên voan trắng
Và mặc chiếc váy có màu lửa hồng.
34 Tâm thần tôi từ
lâu vẫn bình thản
Nhưng chỉ vì sự xuất hiện của nàng
Bỗng trở nên run rẩy và bấn loạn.
37 Mắt tôi chưa kịp
nhận ra cho rõ
Nhưng nhờ sức mạnh bí ẩn từ nàng
Khiến tôi cảm nhận tình yêu ngày đó.
40 Lập tức mắt tôi
bị tác động bởi
Thần lực từng xuyên thủng trái tim tôi
Trước khi tôi thoát khỏi thời niên thiếu.
43 Tôi quay sang bên
trái và chờ đợi
Như đứa bé đi tìm mẹ của mình
Khi có điều buồn bã hãy sợ hãi.
46 Tôi nói với
Viếcghiliô: “Giọt máu nào
Trong người con cũng đều run khôn tả
Con nhận ra ngọn lửa tự ngày xưa”.
49 Nhưng Viếcghiliô
đã bỏ đi rồi
Viếcghiliô, người cha, người hướng dẫn
Câu biệt ly chưa kịp nói với Người.
52 Điều kỳ diệu từ
vườn cấm Eva
Đã được sương rửa sạch, không ngăn nổi
Dòng nước mắt tôi lại rót đầm đìa.
55 “Đantê ơi,
Viếcghiliô đi rồi
Đừng khóc nữa, đừng tuôn dòng nước mắt
Đang cần cho những thử thách sau này”.
58 Như người thuyền
trưởng, khi đứng phía sau
Khi phía trước, nói những lời cổ vũ
Với các thủy thủ chèo lái con tàu.
61 Vì thấy cần
thiết, tôi ghi lại đây
Khi nghe gọi tên tôi, tôi quay lại
Và thấy ở bên thành trái của xe
64 Một cô nương xuất
hiện trong lễ hội
Của những thiên thần, đầu trùm khăn che
Và nhìn tôi từ bên kia bờ suối.
67 Tấm khăn voan đã
rơi khỏi đầu nàng
Nhưng bao quanh vẫn còn vòng nguyệt quế
Nên nhìn thấy mặt vẫn rất khó khăn.
70 Với một vẻ kiêu
kỳ, rất quí tộc
Như một người đang diễn thuyết, nàng dành
Cho phần cuối những lời nóng bỏng nhất.
73 “Chàng nhìn đây,
em là Bêatờrítsê
Nơi đây chỉ dành cho người hằng phúc
Vì sao chàng dám đến núi non này?”
76 Tôi đưa mắt nhìn
dòng nước trong veo
Nhìn thấy bóng mình thì tôi im lặng
Nhìn bãi cỏ, thấy xấu hổ trong đầu.
79 Như người mẹ
nghiêm khắc với đứa con
Nàng đối với tôi dường như giận dữ
Tình cay đắng, tình nghiệt ngã vô cùng.
82 Nàng im lặng,
thiên thần cất tiếng hát
“Lạy Chúa, chúng con tin tưởng ở Người”
Và kết thúc ở câu “chân con bước”.
85 Như tuyết đóng
băng trên cây sồi xanh
Dưới làn gió Xlavông giá buốt
Dãy núi xuyên nước Ý đóng trong băng.
88 Rồi tan ra và
chảy xuống thân mình
Dễ gì đất khô ở nơi bóng chết
Như ngọn nến dưới ngọn lửa chảy tràn.
91 Tôi cũng vậy,
không khóc, chẳng thở than
Từ trước khi vang lên những lời hát
Theo sự hòa âm của bóng vĩnh hằng.
94 Nhưng tôi hiểu ra
được sự đồng tình
Trong lòng trắc ẩn, khi nghe họ nói:
“Sao cô nương nỡ nghiệt ngã với chàng!”
97 Cái tảng băng
quanh tim tôi bao bọc
Bỗng biến thành nước, thành tiếng thở dài
Nỗi lo âu biểu hiện bằng ánh mắt.
100 Còn nàng vẫn
đứng ở phía bên kia
Của bánh xe, nghe những lời vừa nói
Nàng bắt đầu trả lời họ như vầy:
103 “Các ngươi tỉnh
trong ánh sáng vĩnh hằng
Đêm hay giấc ngủ không che dấu được
Những bước đi không mỏi mệt nghìn năm.
106 Câu trả lời của
ta cho cái người
Ở đằng kia đang khổ đau than khóc
Nỗi đau khổ xứng với tội lỗi thôi.
109 Không chỉ sức
mạnh bánh xe quyền hành
Làm hạt giống gieo thì cho trái ngọt
Khi đi theo những ngôi sao dẫn đường.
112 Mà hào phóng của
ân huệ thiêng liêng
Do đám mây mang nước từ trên ấy
Nơi mà mắt ta không đạt đến tầm.
115 Chàng đã từng là
một người như thế
Trong cuộc đời mới hội tụ tài năng
Theo thời gian càng trở nên giàu có.
118 Nhưng hạt giống
xấu không cho trái ngọt
Đất đai càng kỳ diệu càng hoang vu
Khi càng được bồi đắp nhiều sinh lực.
121 Từng một thời,
cho chàng, ta đã giúp
Bằng dung nhan, bằng ánh mắt trẻ trung
Dẫn dắt chàng trên con đường chính trực.
124 Nhưng khi ta sắp
đến vòng thứ hai
Của tuổi tác, cuộc đời ta từ giã
Chàng vội vàng đến với kẻ khác ngay.
127 Khi rời thể xác
lên cõi tinh thần
Thì nhan sắc, đức hạnh càng nảy nở
Nhưng với chàng, ta càng kém thân thương.
130 Và bước chân của
chàng luôn hướng đến
Con đường lầm lỗi, hạnh phúc dối lừa
Mà hứa hẹn – chỉ những lời trống rỗng.
133 Lời ta gọi trong
mơ đều vô ích
Và ngoài đời cũng không chút mảy may
Chàng chẳng quan tâm, dù là một chút.
136 Tai họa của
chàng vô phương cứu chữa
Để cứu rỗi, ta đã làm cho chàng
Thấy những kẻ – cái chết là muôn thuở.
139 Ta đã tới nơi
linh hồn tù đày
Vừa khóc lóc vừa tỏ lời cầu khẩn
Với linh hồn đã dẫn chàng lên đây.
142 Có thể phá vỡ
luật lệ của Chúa
Nếu qua Lêtê và nếu đồ ăn
Được nếm mà không góp tiền tham dự
145 Sự hối hận bằng
việc nước mắt tuôn”.
CHÚ THÍCH
Chữ viết tắt:
X. – xem
ĐN., – Địa ngục
TT., – Tĩnh thổ
TĐ., – Thiên đường
E., – Eneide (tác phẩm của Virgilio)
M., – Metamorphoses (tác phẩm của Ovidio)
Riêng Kinh Thánh là tác phẩm được Dante sử dụng nhiều điển tích nhất và có tần số xuất hiện nhiều nhất trong phần chú thích nhưng rất tiếc không thể viết tắt được cho 66 cuốn của Kinh Thánh vì các bản Kinh Thánh tiếng Việt mỗi bản phiên âm một kiểu nên chúng tôi đề tên đầy đủ của cuốn đó (xem phần ví dụ).
Ngoài ra, một số tác giả được Dante sử dụng chỉ vài ba lần thì chúng tôi ghi cả tên tác giả và tác phẩm ở phần chú thích mở ngoặc.
Một số ví dụ:
(X, TĐ, XXII, 139-140) – Xem Thiên đường, Khúc XXII, câu 139-140.
(Ét Ra, I, 9-11) – Xem quyển Ét Ra (Cựu ước), chương I, câu 9-11.
(Giăng, XX, 3-5) – Xem quyển Giăng (Tân ước), chương XX, câu 3-5.
(M., VII, 100-143) – Xem Metamorphoses, quyển VII, câu 100-143.
(E., VI, 679-694) – Xem Eneide, quyển VI, câu 679-694.
Lucano, “Pharsalia”
Stazio, “Tebaide”
CHÚ THÍCH
Chữ viết tắt:
X. – xem
ĐN., – Địa ngục
TT., – Tĩnh thổ
TĐ., – Thiên đường
E., – Eneide (tác phẩm của Virgilio)
M., – Metamorphoses (tác phẩm của Ovidio)
Riêng Kinh Thánh là tác phẩm được Dante sử dụng nhiều điển tích nhất và có tần số xuất hiện nhiều nhất trong phần chú thích nhưng rất tiếc không thể viết tắt được cho 66 cuốn của Kinh Thánh vì các bản Kinh Thánh tiếng Việt mỗi bản phiên âm một kiểu nên chúng tôi đề tên đầy đủ của cuốn đó (xem phần ví dụ).
Ngoài ra, một số tác giả được Dante sử dụng chỉ vài ba lần thì chúng tôi ghi cả tên tác giả và tác phẩm ở phần chú thích mở ngoặc.
Một số ví dụ:
(X, TĐ, XXII, 139-140) – Xem Thiên đường, Khúc XXII, câu 139-140.
(Ét Ra, I, 9-11) – Xem quyển Ét Ra (Cựu ước), chương I, câu 9-11.
(Giăng, XX, 3-5) – Xem quyển Giăng (Tân ước), chương XX, câu 3-5.
(M., VII, 100-143) – Xem Metamorphoses, quyển VII, câu 100-143.
(E., VI, 679-694) – Xem Eneide, quyển VI, câu 679-694.
Lucano, “Pharsalia”
Stazio, “Tebaide”
KHÚC XXX
1-7. Đoạn này ý nói
rằng: “Bảy vì tinh tú của tầng trời đầu tiên, chỉ bị mờ vì sương mù tội lỗi, đang chỉ cho các thành
viên của đám rước
rằng họ cần làm một việc giống như những ngôi
sao tầng dưới
(chòm sao Tiểu Hùng) đang chỉ đường cho những người lái tàu cập bến rồi dừng lại”.
11. Đi đi, cô dâu từ đất Li băng - câu này trong
nguyên bản: “Veni, sponsti, de Libano” bằng tiếng Latinh. Đây là câu lấy ý từ Nhã Ca (hoặc Diễm ca) của Solomon
“Này người yêu anh sắp cưới, hãy cùng anh rời khỏi núi Li-băng” (Diễm ca, IV,
8). Trong hội họa, Sponsa de Libano (The Bride of Lebanon) là một bức tranh nổi tiếng của họa sĩ Edward
Burne-Jones (1833-1898).
20. Hoan hô người đã đến -
câu này trong nguyên bản: “Benedictus qui venis” bằng tiếng Latinh.
21. Hãy tung lên đi
những nắm huệ đầy - câu này trong nguyên bản: “Manibus о date lilia plenis”
bằng tiếng Latinh. Đây là câu trong tác phẩm Eneida của Virgilio (E.,
VI, 883).
31. Bỗng hiện ra một cô nương áo xanh - Beatrice, tình yêu của Dante thuở thiếu thời, nàng thơ của hai tác phẩm “Cuộc đời mới” và “Thần khúc”.
83-84. Lạy Chúa, chúng con tin tưởng ở Người - câu này trong nguyên bản: “In te, Domine, speravi”
bằng tiếng Latinh, câu đầu của Thánh Vịnh 71. “Pedes meos” - chân con bước.
116. Trong cuộc đời mới hội tụ tài năng - nghĩa là trước đây Dante đã viết tác phẩm “Cuộc
đời
mới” ca ngợi
Beatrice.
124. Nhưng khi ta sắp đến
vòng thứ hai - tức là hai mươi lăm năm từ khi ra đời, nhưng Beatrice qua
đời năm lên 24 tuổi.
126. Chàng vội vàng đến với
kẻ khác ngay - nghĩa là không chung thủy với Beatrice, như một phụ nữ, cũng
như với trí tuệ của trời mà chàng đang đi tìm câu trả lời cho những vấn đề của
mình trong trí tuệ của con người.
133. Lời ta gọi trong mơ - tức là những giấc mơ mà Dante thấy sau khi
Beatrice qua đời và kể lại rất tỉ mỉ trong “Cuộc đời mới”.
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét