Thứ Năm, 22 tháng 2, 2018

Dante - TĨNH THỔ - Khúc 5


KHÚC V

Tầng thứ hai của tiền Tĩnh thổ Những kẻ lười biếng chết vì bạo lực.

Tôi ngoan ngoãn cất bước theo Thầy tôi
Rời khỏi những âm hồn, về phía trước
Khi phía sau có người chỉ ngón tay.

4 Và kêu lên: “Xem kìa, những tia sáng
Của mặt trời không xuyên thấu người kia
Anh ta có vẻ như người còn sống”.

7 Tôi hướng ánh mắt về phía những lời
Thấy vẻ ngạc nhiên trong từng đôi mắt
Chỉ mình tôi chặn ánh nắng mặt trời.

10 “Tại vì sao tâm trí con bối rối
Và bước chân chậm lại? – Thầy hỏi tôi –
Con quan tâm làm gì lời vừa nói.

13 Đi theo ta, cứ mặc lời họ nói
Như một ngọn tháp bền vững muôn đời
Không sụp đổ bao giờ, dù gió thổi.

16 Con người mà luôn từ ý tưởng này
Sinh ý khác, sẽ rời xa mục đích
Đi lối này lại đổi lối khác ngay”.

19 Biết nói gì, nếu không xin lỗi chứ
“Con đi đây” – tôi nói – đỏ mặt mày
Và điều này đáng được Thầy tha thứ.

22 Trong lúc đó, khi ngang qua sườn dốc
Chúng tôi nhận ra có một đám đông
“Cầu Chúa xót thương” – những lời họ hát.

25 Nhưng khi họ thấy rằng tôi cản được
Tia nắng mặt trời bằng thân xác mình
Thì tiếng “Ô” kéo dài ngay lập tức.

28 Có hai người, có vẻ như sứ giả
Chạy đến và hỏi: “Các ông là ai
Số phận nào dẫn các ông đến chứ?”

31 Thầy tôi đáp: “Câu trả lời sẵn sàng
Để các anh báo những người còn lại
Rằng người này còn sống ở trần gian.

34 Nếu sự ngạc nhiên chỉ vì cái bóng
Thì tôi nghĩ: câu trả lời rõ ràng
Hay chào đón anh ta, thì cũng đúng”.

37 Chưa bao giờ tôi thấy trong hoàng hôn
Nước bốc hơi trong bầu trời tháng tám
Chúng bay rất nhanh dưới bầu trời quang.

40 Nhanh như những âm hồn này đang chạy
Chúng chạy đi chạy lại, những âm hồn
Như một đội kỵ binh phi nước đại.

43 “Đám đông vội chen về phía chúng ta
Họ đến để hỏi con – Nhà thơ nói –
Cứ đi đi, vừa đi lại vừa nghe”.

46 “Hỡi linh hồn đang đi tìm hạnh phúc
Với hình hài có được tự lúc sinh –
Họ kêu lên – hãy chậm chân một chút.

49 Có thể là anh đã biết chúng tôi
Để khi về dưới kia đem tin tức
Xin hãy nghe, đừng vội vã như vầy!

52 Tất cả chúng tôi, những kẻ chết rồi
Những kẻ lầm lỗi đến giây phút cuối
Khi mặt trời của Chúa đã sáng soi.

55 Chúng tôi ăn năn và xin tha thứ
Rời bỏ cuộc đời trong sự chở che
Chúng tôi khát khao được nhìn thấy Chúa.

58 Tôi đáp lời: “Không có ai tôi quen
Và điều này làm các anh vui sướng
Còn tôi sẽ theo sức lực của mình

61 Sẽ làm những gì các anh mong muốn
Từ thế giới này sang thế giới kia
Theo chân thầy, vượt những gì ngăn cản”.

64 Một hồn nói: “Anh không cần phải thề
Mà chúng tôi đều tin vào lòng tốt
Chỉ mong anh thực hiện những lời kia.

67 Tôi, đầu tiên, xin bày tỏ đôi lời
Và khẩn cầu anh, nếu như có đến
Vùng Romanha và lãnh địa Cáclô

70 Thì xin mời những người ở Phanô
Hãy hướng bầu trời, cho tôi, cầu nguyện
Để tôi rửa sạch tội lỗi nặng nề.

73 Tôi sinh ở đó, nhưng vết thương sâu
Làm chảy máu, nơi hồn tôi đã sống
Khiến tôi đến nơi bọn Antênôri.

76 Tôi tưởng đó là nơi an toàn nhất
Nhưng Étxti sai người giết tôi
Nó thù tôi nhiều hơn là luật pháp.

79 Giá khi đó tôi chạy về Mira
Giá ở Ôriacô chúng không đuổi kịp
Thì tôi còn thở như anh bây giờ.

82 Nhưng đầm sâu, nơi cây con ẩn giấu
Làm vướng chân, tôi ngã xuống bùn lầy
Rồi tôi thấy mình nằm trong vũng máu”.

85 Linh hồn khác: “Mong sao điều mong muốn
Giúp cho người trèo được lên núi cao
Lên đó sẽ biết được niềm hy vọng.

88 Tôi là Bôngcôngtê ở Môngtêphentờrô
Nàng Giôvanna và người thân quên hết
Tôi phải cúi đi giữa đám người này”.

91 “Số phận nào – tôi đã nói với anh –
Đưa anh xa Cămpanđinô như thế
Đến nỗi giờ đây không có mộ phần”.

94 “Than ôi, dưới chân đồi Caxentinô
Nơi có sông Áckianô vẫn chảy
Từ dãy Apenninô, phía trên Écmô.

97 Con sông bây giờ đã không còn tên
Tôi chạy trốn, bị đâm vào cổ họng
Khi chạy đi máu rắc khắp cánh đồng.

100 Mắt tôi mù và không còn nói được
Tôi ngã xuống, kêu Mẹ Maria
Và xác tôi vẫn còn nằm trên đất.

103 Tôi mong anh nói lại với người đời
Thiên thần Chúa mang tôi, và quỉ sứ
Địa ngục kêu: “Sao tước đoạt của tôi!

106 Ngươi mang đi phần muôn đời của nó
Bằng nước mắt đã tước nó của tôi
Nhưng phần khác phải để cho tôi chứ”.

109 Anh hẳn biết, hơi ẩm giữa không trung
Khi chúng bay lên cao và gặp lạnh
Lại biến thành nước theo một qui trình.

112 Trí thông minh cùng với tâm địa xấu
Thì chỉ làm điều ác độc mà thôi
Trên mặt đất quỉ vần mây chuyển gió.

115 Từ Pơratômanhô đến núi cao
Nó phủ sương mù khi ngày đã tắt
Khiến bầu trời nặng trĩu, tối âm u.

118 Không khí dày đặc liền chuyển thành nước
Mưa trút xuống, nước đầy khắp mọi nơi
Mặt đất cũng không thể nào thấm kịp.

121 Rồi những dòng nước chảy vào sông nhỏ
Bao sông nhỏ hướng sông lớn đổ vào
Không có gì cản được qui trình đó.

124 Sông Áckianô, ở điểm hợp lưu
Tìm thấy thi thể của tôi giá lạnh
Ném vào Ácnô, thập tự cũng rơi.

127 Khi nỗi đau khổ chẳng thắng được tôi
Thi thể tôi theo sông chìm xuống đáy
Và bị cát sỏi bao phủ muôn đời”.

130 “Sau này người quay trở lại trần gian –
Một linh hồn thứ ba, sau đấy tiếp –
Sẽ nghỉ ngơi, quên đi những nhọc nhằn.

133 Xin nhớ đến tôi, tôi là Pia
Sống ở Xiêna, ở Marema tôi chết
Người xin cưới tôi, hẳn sẽ nhận ra

136 Người đã trao nhẫn ngọc làm lễ vật”.

CHÚ THÍCH

Chữ viết tắt:

 X. – xem

ĐN., – Địa ngục
TT., – Tĩnh thổ
TĐ., – Thiên đường
E., – Eneide (tác phẩm của Virgilio)
M., – Metamorphoses (tác phẩm của Ovidio)

Riêng Kinh Thánh là tác phẩm được Dante sử dụng nhiều điển tích nhất và có tần số xuất hiện nhiều nhất trong phần chú thích nhưng rất tiếc không thể viết tắt được cho 66 cuốn của Kinh Thánh vì các bản Kinh Thánh tiếng Việt mỗi bản phiên âm một kiểu nên chúng tôi đề tên đầy đủ của cuốn đó (xem phần ví dụ).
Ngoài ra, một số tác giả được Dante sử dụng chỉ vài ba lần thì chúng tôi ghi cả tên tác giả và tác phẩm ở phần chú thích mở ngoặc.

Một số ví dụ:
(X, TĐ, XXII, 139-140) – Xem Thiên đường, Khúc XXII, câu 139-140.
(Ét Ra, I, 9-11) – Xem quyển Ét Ra (Cựu ước), chương I, câu 9-11.
(Giăng, XX, 3-5) – Xem quyển Giăng (Tân ước), chương XX, câu 3-5.
(M., VII, 100-143) – Xem Metamorphoses, quyển VII, câu 100-143.
(E., VI, 679-694) – Xem Eneide, quyển VI, câu 679-694.
Lucano, “Pharsalia”

Stazio, “Tebaide”

KHÚC V

24. Cầu Chúa xót thương - câu này trong nguyên bản “Mzserere” bằng tiếng Latinh.
64-84. Một hồn… - đây là Iacopo del Cassero, tổng trấn Bologna. Năm 1298 được bầu làm tổng trấn Milano, một địa vị mà Azzo VIII d’ Este, lãnh chúa Ferrara, vốn thù nghịch với Cassero, thèm muốn. Cassero đã rất cẩn thận khi trên đường đi đến nhiệm sở mới nhưng vẫn bị phục kích và giết chết ở Oriaco.
69. Lãnh địa Cáclô - tc Charles d' Anjou đang cai quản vùng Marche.
75. Bọn Antenori - là những chiến binh Tơ roa. Thành phố Padova được coi là do một trong những người này lập nên.
79. Mira - một thị trấn gia Oriaco và Padova.
88. Bonconte da Montefeltro - là con trai của Bá tước Guido de Montefeltro, thủ lĩnh phái Ghibellini bị chết trong trận Campaldino năm 1289.
89. Nàng Giovanna - góa phụ của Bonconte.
97. Con sông bây giờ đã không còn tên - nghĩa là nơi sông Archiano đổ vào sông Arno thì nó không còn tên na.
106-108. Phần muôn đời... phần khác - nghĩa là linh hồn (phần muôn đời) của Bonconte được thiên thần mang đi lên Thiên đường bằng nước mắt hối hận, còn quỉ s quyết định giành lại phần khác (nghĩa là phần xác của Bonconte).
133. Tôi là Pia - Pia dei Tolomei Siena kết hôn với Nello dei Pannocchieschi bị chồng giết rồi ném qua cửa sổ pháo đài Pietra Maremma vì ghen tuông.


Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét