Thứ Năm, 22 tháng 2, 2018

Dante - TĨNH THỔ - Khúc 4


KHÚC IV

Tầng thứ nhất của tiền Tĩnh thổ Những kẻ lười biếng.

Khi năng lực tâm hồn bị cuốn hút
Vì hậu quả một việc vui hay buồn
Thì ta chối bỏ những tình cảm khác.

4 Trước sức mạnh này hồn ta vui mừng
Và nó trái ngược với điều nhầm lẫn
Cho rằng trong ta không chỉ một hồn.

7 Chính vì thế, khi ta nghe hoặc thấy
Một điều gì thu hút tâm trí ta
Ta quên hết, khi thời gian vẫn chạy.

10 Vì một năng lực thuộc về tâm hồn
Một năng lực lại thuộc về nhận thức
Cái ở lại, còn cái khác bay lên.

13 Manfrétđi làm cho tôi cảm phục
Không khó khăn tôi nhận biết điều này
Lúc này mặt trời trên cao đã mọc.

16 Khi ở trên năm mươi độ tốt lành
Có tiếng kêu: “Các anh giờ hãy đến”
Khi chúng tôi tới chỗ các linh hồn.

19 Thường người nông dân khi nho chín sẫm
Họ kiểm tra kỹ lưỡng dải bờ rào
Dùng những cây gai bít vào lỗ thủng.

22 Ở cái ngách mà chúng tôi trèo lên
Tôi theo sau, còn thấy tôi đi trước
Bỏ lại họ, chúng tôi đi đường mình.

25 Lên Xanlêô rồi xuống Nôli
Và ở đây chúng tôi cần đôi cánh
Để bay lên Bítmatôva và Cacumê.

28 Đôi cánh bay – là ý tôi nói đến
Đôi cánh của niềm ước muốn khát khao
Theo sau Thầy – niềm ước mong vừa chớm.

31 Theo một khe đá chúng tôi trèo lên
Thành khe áp chặp vào hai vách đá
Chúng tôi phải dùng cả tay lẫn chân.

34 Khi chúng tôi tới nơi cao nhất ấy
Của vách đá cao đã bị xói mòn
“Bây giờ đi đâu, Thầy ơi?” – tôi hỏi.

37 Thầy bảo: “Cứ về phía trước không ngừng
Theo chân ta, cứ trèo lên tiếp tục
Cho đến khi ta gặp được vị thần”.

40 Đỉnh núi cao vượt cả tầm mắt nhìn
Và lối đi cheo leo, vách dựng đứng
Như cát tuyến của phần tư vòng tròn.

43 Tôi mệt nhoài, hướng đến Thầy, tôi nói:
“Cha của con ơi, hãy ngoái nhìn con
Nếu cha không đợi, con đành ở lại”.

46 “Con hãy cố lê lên tới chỗ kia –
Thầy đáp – và chỉ cho tôi bậc phẳng
Ở phía trên, vòng quanh núi, bên rìa.

49 Lời của Thầy như thôi thúc, giục giã
Tôi cố bò lên, bám sát theo Thầy
Cho đến lúc trèo lên được chỗ đó.

52 Chúng tôi ngồi nghỉ, nhìn về hướng đông
Như những kẻ du hành, tuy đã mệt
Lòng vẫn vui khi nhìn lại chặng đường.

55 Đầu tiên tôi nhìn hướng về phía biển
Rồi nhìn mặt trời và thấy ngạc nhiên
Bên trái chúng tôi mặt trời chiếu sáng.

58 Nhà thơ nhận ra điều tôi kinh ngạc
Khi thấy cỗ xe ánh sáng đi qua
Ở giữa chúng tôi và vùng gió bắc.

61 Thầy bảo: “Nếu Cátxtôrê và Pôlusê
Đi theo hộ tống cỗ xe ánh sáng
Chiếu lên phía bắc và xuống phía nam.

64 Thì con sẽ thấy cả Hoàng đạo đỏ
Quay gần hơn Đại và Tiểu hùng tinh
Chỉ trừ khi nó không theo đường cũ.

67 Nếu con muốn lý trí con hiểu được
Thì con hãy tưởng tượng rằng Xiông
Và ngọn núi nơi ta ngồi – đối nghịch.

70 Đó và đây – hai bán cầu khác nhau
Nhưng đường chân trời thì chung – chỉ một
Con đường mà Phêtôn gặp nỗi sầu.

73 Một con đường dẫn từ phía bên này
Còn đường kia dẫn đến từ phía khác
Nếu chú tâm thì con nhận ra ngay”.

76 Tôi nói: “Thưa Thầy, đây lần đầu tiên
Có một điều ở đây con hiểu rõ
Vì trước đây bao phủ bởi màn sương.

79 Rằng giữa vòng tròn vùng trời ở trên
Là xích đạo, như người ta thường nói
Nó phân chia mùa hạ với mùa đông.

82 Theo nguyên nhân trên thì thấy rõ ràng
Khi nửa đêm, mà người dân Do Thái
Sống ngày xưa, nhìn thấy ở phía nam.

85 Con rất muốn biết chặng đường còn lại
Thầy vui lòng, vì đỉnh núi vươn cao
Độ cao mà tầm mắt không vươn tới”.

88 Thầy tôi đáp: “Ngọn núi này là thế
Chỉ khó khăn leo lên lúc ban đầu
Nhưng càng leo con sẽ càng thấy dễ.

91 Chính vì thế, khi cảm thấy nhẹ nhàng
Thì bước chân mang con về phía trước
Như con thuyền theo nước chảy xuôi dòng.

94 Thì khi đó con ở cuối con đường
Ở nơi đó con xua đi mỏi mệt
Đấy, những gì ta muốn nói với con”.

97 Khi Thầy nói xong những lời như thế
Tôi liền nghe một lời nói rất gần
“Lên đến nơi, ngươi rất mong ngồi nghỉ”.

100 Chúng tôi quay lại, hướng về tiếng nói
Thấy ở mé trái một tảng đá to
Mà Thầy và tôi đã không để ý.

103 Chúng tôi nhìn thấy có rất nhiều người
Đang co cụm ở phía sau tảng đá
Họ ở trong những tư thế mệt nhoài.

106 Một người ngồi, vẻ vô cùng mệt mỏi
Hai cánh tay ôm đầu gối của mình
Còn đôi mắt thì cúi nhìn xuống dưới.

109 “Tôn sư của tôi ơi, xin hãy nhìn
Người kia có vẻ bơ phờ biếng nhác
Chắc là cùng thói lười biếng anh em?”

112 Quay về phía chúng tôi, giương đôi mắt
Trên đầu gối, ánh mắt nhìn chằm chằm
Rồi nói: “Đi đi, con người nhiệt huyết”.

115 Khi đó tôi nhận ra con người anh
Mặc dầu nỗi lo làm tôi nghẹt thở
Cũng không ngăn được tôi bước đến gần.

118 Anh khó nhọc ngẩng đầu lên và nói:
“Anh có nhận ra rằng ở nơi này
Mặt trời có thể quay về bên trái?”

121 Những cử chỉ và lời nói của anh
Khiến tôi bật cười và tôi vội nói:
“Benlácqua, tôi chẳng hề trách anh.

124 Nhưng anh hãy nói cho tôi được biết
Tại vì sao anh ngồi ở nơi này
Còn đợi ai, hay bệnh lười lại phát?”

127 “Người anh em, lên trên đó làm gì
Tôi sẽ bị con chim trời ngăn cản
Là vị thần ngồi bên cánh cổng kia.

130 Một khi với tôi trời còn xoay vần
Không ít hơn số lần khi còn sống
Vì lời của tôi hối hận muộn màng.

133 Chỉ những con tim Chúa thương đã giúp
Bằng lời nguyện cần đến được với Ngài
Còn những kẻ khác Chúa không nghe được”.

136 Thì khi đó Thầy tôi đã trèo lên
Và gọi tôi: “Lên đây con thấy rõ
Mặt trời chạm đường kinh tuyến, còn đêm

139 Lên bờ biển Marốccô bao phủ.

KHÚC IV

5. Và nó trái ngược với điều nhầm lẫn - nói về học thuyết của Platon cho rằng hồn có ba phần hoặc học thuyết của Mani giáo cho rằng hồn có hai phần.
12. Cái ở lại, còn cái khác bay lên - vì một năng lực bị cuốn hút vì cảm giác nào đấy thì năng lực khác bị vô hiệu hóa - bay lên.
16. Khi ở trên năm mươi đ - nghĩa là mặt trời đã lên cao 50 độ so với đường chân trời.
25-27. San Leo, Noli, Bismantova, Cacume - những vùng đồi núi hiểm tr Italia.
61-66. Castore và Poluce - hai con trai của Giove và Lida, ý nói chòm sao Song nam. Nghĩa của đoạn này như sau: nếu lúc này mặt trời chòm sao Song nam thì con đã thấy “cả Hoàng đạo đỏ” nếu như mặt trời không thay đổi đường đi muôn thưở của nó. Nói một cách khác: vào mùa hè con sẽ thấy mặt trời còn thấp hơn so với đường chân trời cực bắc.
68. Sion - tc Jerusalem.
72. Feton - được cha là Apollo cho mượn cỗ xe mặt trời nhưng đã gặp nạn (X, ĐN., XVII, 106-108).
123. Belacqua - một nghệ nhân Firenze chuyên làm các loại nhạc cụ, mê rượu và lười nhác. Dante kết thân với người này và rất thích nghe nhạc do ông biểu diễn.


Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét