KHÚC XVIII
Tầng thứ tư (tiếp theo) – Những
kẻ lười biếng.
Khi Thầy của tôi vừa kết thúc lời
Liền chăm chú nhìn mắt tôi, để biết
Liệu tôi có hiểu hết những lời Thầy.
4 Một vấn đề mới lại
giày vò tôi
Tôi giữ im lặng và tôi tự nhủ
Có thể là mình quá làm phiền Thầy?
7 Nhưng người cha
của tôi đã nhận thấy
Ước muốn rụt rè chưa dám nói ra
Bèn gợi chuyện để tôi thưa điều ấy.
10 Tôi bèn nói:
“Thầy làm cho sống động
Cái nhìn của con và con nhận ra
Tất cả những gì mà Thầy đã giảng.
13 Vậy con xin Thầy,
người cha của con
Giảng thêm về tình yêu, mà từ đó
Dẫn đến việc thiện hoặc điều lỗi lầm”.
16 Người đáp: “Hãy
hướng về ta đôi mắt
Của trí tuệ, con sẽ thấy sai lầm
Của kẻ mù quáng dẫn dắt người khác.
19 Trong linh hồn có
ước muốn yêu thương
Những gì nó thích làm say mê nó
Sự khoái lạc dễ gì cuốn rũ tình.
22 Ở trong tri giác
của ta vẫn có
Hình ảnh bên ngoài và nó giấu mình
Gọi tâm hồn ta hướng về phía nó.
25 Nếu nó nhìn thì
tâm hồn cuốn hút
Và kẻ tù binh – tình yêu tự nhiên
Sẽ càng bền chặt nhờ sự khoái lạc.
28 Rồi như ngọn lửa
bốc lên không trung
Hướng lên cao là bản chất của nó
Về cái nơi mà nó thấy vững bền.
31 Tâm hồn khát khao
đi vào mong muốn
Bay lên cao, chỉ yên lặng một khi
Đó là khi đã sở hữu đối tượng.
34 Ánh sáng chân lý
cho con soi sáng
Nó xa lạ với ý nghĩ điên rồ
Cho rằng tình yêu luôn luôn xứng đáng.
37 Ngay cả thành
phần tự nhiên trong sạch
Và cục sáp sạch mà ta lấy ra
Cho cái dấu in chắc gì đã tốt”.
40 Tôi nói: “Những
lời của Thầy đã mở
Cho trí óc con bản chất tình yêu
Nhưng có điều mà con chưa hiểu rõ.
43 Bởi tình yêu đưa
đến từ bên ngoài
Với tâm hồn không có con đường khác
Sự lựa chọn không bắt nó trả lời”.
46 Thầy trả lời: “Đó
là trí tuệ thấy
Còn đi tiếp – vấn đề của lòng tin
Hãy chờ Bêatờrítsê con nhé.
49 Sáng tạo ban đầu
riêng với vật chất
Trong khi nó ở trong vật chất này
Và nó chứa đựng tính năng đặc biệt.
52 Khi không hoạt
động thì không nhìn thấy
Mà chỉ nhìn thấy ở sự hiện ra
Như đời sống của cây cho chiếc lá.
55 Mầm mống của sự
nhận thức từ đâu
Vây lấy con người màn sương bí ẩn
Và từ đâu những ham muốn ban đầu.
58 Giống như con ong
thì có nhu cầu
Làm ra mật mà không khen, chẳng trách
Cân nhắc chi những ý chí ban đầu.
61 Nhưng mà sau nó
nhiều thứ đi theo
Và trời cho anh khả năng phân xử
Sự lựa chọn đứng ở cửa ra vào.
64 Câu trả lời cho
anh, người mang tới
Một tình yêu tốt đẹp hoặc đáng khinh
Mà vấn đề: tiếp nhận hay từ chối.
67 Những người đi
đến tận cùng lẽ phải
Nhận ra cái tự do bẩm sinh này
Rồi để lại đạo đức cho thế giới.
70 Ngay cả tình yêu
đến từ bên ngoài
Nhưng cái tình yêu trong ta bùng cháy
Ta có khả năng kiềm chế nó ngay.
73 Đó những gì mà
Bêatờrítsê gọi
Là ý chí tự do – nhớ điều này
Nếu nàng nói với con về điều đó”.
76 Đã nửa đêm, mảnh
trăng muộn giữa trời
Trong giống như một cái chảo đang cháy
Làm xuất hiện những vì sao hiếm hoi.
79 Nó đi lên bầu
trời theo hướng đi
Của mặt trời, vào lúc người La Mã
Thấy nó lặn giữa Xácđi và Coócxi.
82 Linh hồn vĩ đại
mang lại danh tiếng
Cho Piêtôla hơn là Mantova
Và đã đặt lên cho tôi gánh nặng.
85 Nặng đến nỗi, sau
khi tiếp nhận nó
Câu trả lời cởi mở và rõ ràng
Tôi đứng như người đang mơ màng ngủ.
88 Nhưng đột nhiên
tôi bị đánh thức bởi
Tiếng kêu to từ một đám âm hồn
Đang chạy theo chúng tôi sau tảng đá.
91 Xưa dọc con sông
Itxmênô và Axôpô
Dân chúng Têbăng sôi sục kéo đến
Giữa ban đêm để cầu thần Báccô.
94 Cũng như thế, tôi
thấy họ kéo đến
Trong bối rối, sải những bước chân dài
Bị hối thúc bởi tình yêu cao thượng.
97 Họ đến chỗ chúng
tôi trong phút chốc
Cả một đoàn lớn chuyển động vội vàng
Hai người đi trước vừa kêu vừa khóc.
100 “Maria vội vàng
chạy lên đồi”
“Xêđarê để Mácxilia ở đó
Sang Tây Ban Nha bao vây Ilécđa”.
103 “Nhanh lên,
nhanh lên, đừng mất thời gian
Vì thiếu tình yêu – đám đông kêu thế –
Nhiệt tâm tốt làm thức dậy lòng thương”.
106 “Hỡi những người
đang sôi bầu nhiệt huyết
Bù lại khi lười nhác và hững hờ
Làm việc tốt mà các ngươi chậm chạp!
109 Người này còn
sống – tôi không dối đâu –
Muốn lên trên cao khi mặt trời mọc
Xin chỉ giùm tôi lối đi tiếp theo?”
112 Đó là lời của vị
hướng dẫn tôi
Và một linh hồn nói trong khi chạy:
“Đi theo chúng tôi sẽ thấy lối này.
115 Vì muốn nhanh
nên chúng tôi vội vã
Không thể dừng lại, xin hãy làm ơn
Đừng phán xét là chúng tôi thô lỗ.
118 Tôi là trưởng Tu
viện Thánh Zênô
Dưới triều vua Bácbarốtxa tốt bụng
Mà Milan vẫn đau đớn nhớ về.
121 Có kẻ một chân
đã bước vào mồ
Chẳng lâu nữa sẽ khóc cho Tu viện
Sẽ buồn vì từng cai trị ngày xưa.
124 Bởi vì con trai
ông ta ươn hèn
Mà tâm hồn còn tệ hơn thân xác
Được ông cho làm một người chăn chiên”.
127 Đám đông chạy
qua chỉ trong chớp nhoáng
Nên tôi không rõ nói hay tạm ngừng
Nhưng những lời quả là rất ấn tượng.
130 Và cái người vẫn
thường xuyên giúp đỡ
Nói với tôi: “Hãy nhìn hai hồn kia
Đang cắn chặt hàm răng trong buồn bã”.
133 Chúng tôi nghe
tiếng kêu: “Họ chết rồi
Cái dân tộc đã từng đi qua biển
Gioócđan chỉ thấy con cháu họ thôi.
136 Và những người
không chịu nổi vất vả
Khi Enea đã giành được vinh quang
Họ chỉ sống một cuộc đời nhục nhã”.
139 Khi những linh
hồn đó đã đi rồi
Khi chúng tôi không nhìn thấy họ nữa
Một ý nghĩ mới lọt vào đầu tôi.
142 Từ đó nảy sinh
ra nhiều ý khác
Rồi ý này xen ý khác lan man
Khiến tôi nhắm mắt lại vì vui thích
145 Và những nghĩ
suy đi vào giấc nồng.
18. Kẻ mù quáng dẫn dắt người khác - đây là Epicurus và trường phái triết học của ông “cho rằng
tình yêu luôn luôn xứng đáng” (câu 36).
49. Sáng tạo ban đầu riêng với vật chất - theo học
thuyết của triết học kinh viện thì sáng tạo ban đầu là những gì hòa nhập với vật chất, mang lại cho nó một hình thức tồn tại. Đối với con người thì sáng tạo ban đầu là tâm hồn,
riêng với vật chất trong khi
nó vẫn ở trong vật chất. “Và
nó chứa đựng tính năng đặc
biệt”, đấy là “tình yêu tự nhiên” (X, TT., 94).
74. Bêatờrítsê gọi là ý chí tự do - X, TĐ., IV,
13-21; TĐ., V, 22-24.
79-81. Theo đường đi của mặt trời - Mặt trăng đi vào chòm Hồ Cáp, theo
con đường mà mặt trời đi, khi nó đi vào chòm sao này người La Mã ngỡ là nó lặn ở giữa đảo Sardegna và đảo Corsica.
83. Pietola - ngôi làng nhỏ, quê hương của Virgilio.
91-93. Ismeno và Asopo - hai con sông ở Beotia, khi người Tebani tế lễ thần Bacco (Bacchus) vào
giữa đêm.
100. Maria vội vàng chạy lên đồi - theo Kinh Phúc
Âm thì Maria vội vàng lên vùng đồi núi thăm người chị em họ là Elisabetla để báo tin là
mình đang mang thai (Luca, 1: 39-40).
101-102. Xêđarê để Mácxilia ở đó - Cesare để Brutus ở lại bao vây Marsiglia (Marseille) còn
ông thì chạy sang Tây Ban Nha tổ chức bao vây Ilerda (Lérida) năm 49 tr. CN.
118. Tu viện Thánh Zênô - San Zeno ở Verona, tên của người nói lời này không rõ.
119-120. Dưới triều vua Bácbarốtxa - Hoàng đế Federico Barborossa năm 1162 đã cho phá
hủy thành phố Milano chống lại ông, chính vì thế “mà Milan vẫn đau đớn nhớ về”.
121-126. Có kẻ một chân đã bước vào mồ - đây là Alberto della Scala (chết năm
1301), lãnh chúa Verona và con trai Giuseppe (chết năm 1313), một kẻ thọt chân,
xấu xí cả thể xác cũng như tính tình.
132. Đang cắn chặt hàm răng trong
buồn bã - đang hối hận về tội lỗi.
133-135. Họ chết rồi/ Cái dân tộc đã từng đi qua biển
- theo Kinh Thánh, dân Do Thái đi từ Ai Cập qua biển Đỏ rồi sợ đi vào vùng đất hứa vì thế tất cả người lớn đều bị chết trên sa mạc, chỉ 40 năm
sau đó con cháu họ mới nhìn thấy Gioócđani (Xuất hành, XIV, 11-13).
136-138. Những người không chịu nổi vất vả - nói về những người Tơ roa không đủ can đảm đi theo Enea đế
Roma lập quốc mà chỉ muốn dừng lại ở
Sicilia.
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét