KHÚC XV
Tầng núi thứ hai (kết thúc) –
Tầng thứ ba – Những kẻ giận dữ.
Từ kinh buổi sáng đến kinh buổi tối
Gần giờ thứ ba, quả cầu cứ xoay
Theo sở thích của mình như đứa trẻ.
4 Và khi mặt trời
đến buổi hoàng hôn
Thì đường đi của nó còn tiếp tục
Nơi kia buổi chiều, nơi này nửa đêm.
7 Những tia mặt trời
vào mặt chiếu thẳng
Bởi chúng tôi theo vách núi đi lên
Và lúc này về phía mặt trời lặn.
10 Tôi cảm thấy như
đè nặng lên mắt
Một ánh sáng rực rỡ hơn trước nhiều
Điều này khiến tôi vô cùng kinh ngạc.
13 Tôi đặt tay lên
viền đường lông mày
Tạo thành một cái ô để che chắn
Cho nhẹ bớt ánh sáng quá mức này.
16 Giống như từ mặt
nước hay mặt gương
Thì tia sáng phản chiếu phía đối diện
Chiều đi xuống cũng giống như chiều lên.
19 Khi chiếu xuống,
nó chệch ra một đoạn
Cách với điểm chiếu thẳng của sợi dây
Đã chứng minh khoa học và kinh nghiệm.
22 Cũng như vậy, cảm
thấy tia khúc xạ
Từ phía trước chiếu thẳng vào mặt tôi
Thì mắt tôi vội vàng lẩn tránh nó.
25 “Cái gì thế?”,
người cha dịu hiền hỏi
“Con không thể tìm được cái để che
Chống lại cái về phía ta đang chiếu”.
28 “Chớ ngạc nhiên,
nếu mắt có bị lóa
Bởi họ nhà trời – Thầy trả lời tôi –
Đó là sứ giả đến mời ta đó.
31 Sẽ tới lúc con
thấy nhiều điều lắm
Không hề gánh nặng mà là hân hoan
Tạo hóa chuẩn bị cho con cảm nhận”.
34 Khi chúng tôi
theo kịp bước thiên thần
Người nói với chúng tôi, giọng vui vẻ:
“Đây là bậc lên đỡ khó khăn hơn”.
37 Chúng tôi đi lên
và nghe thấy tiếng:
“Phúc cho những kẻ biết xót thương người”
Và tiếng: “Hãy vui mừng trong chiến thắng!”.
40 Cả Thầy và tôi,
chỉ hai chúng tôi
Tiến lên tầng cao, và tôi chợt nghĩ
Cần tranh thủ những lời giảng của Thầy.
43 Sau đó quay lại
phía Thầy, tôi hỏi:
“Âm hồn Rômanha muốn nói gì
Khi dùng những lời xua đuổi đồng loại?”
46 Thầy đáp: “Anh ta
nhận ra phận số
Lỗi lầm của mình, và đừng ngạc nhiên
Anh ta chê nó để người đau khổ.
49 Bởi vì ước muốn
luôn có mục tiêu
Cái đem chia ra thì bị giảm bớt
Lòng đó kỵ phát ra tiếng thở dài.
52 Nhưng nếu khát
khao đối với cõi trời
Khi ước ao hướng về Đấng tối thượng
Thì nỗi sợ sẽ vơi trong lòng người.
55 Vì rằng trên kia,
khi người ta nói
“Của chúng tôi” thì họ càng có nhiều
Tình yêu thương giữa họ càng thắm lại”.
58 “Con thật còn lâu
mới được an lòng –
Tôi trả lời Thầy – mới bắt đầu hỏi
Mà nghi ngờ mới đã nẩy trong con.
61 Làm thế nào mà
tài sản chia sẻ
Cho nhiều người nắm giữ lại giàu lên
Hơn là do một vài người nắm giữ?”
64 Thầy trả lời:
“Bởi vì con luôn luôn
Quy tư tưởng về những việc trần thế
Nên thay vì ánh sáng, chỉ bóng đêm.
67 Như tia sáng bay
trên vật lóng lánh
Của cải vô tận cũng như vậy thôi
Vội vàng đến tình yêu từ giới hạn.
70 Cho tình những gì
người ta muốn nhận
Say mê càng cháy bỏng thì trong lòng
Niềm vinh quang càng lớn, càng tỏa sáng.
73 Càng nhiều đám
đông tỏa sáng yêu thương
Thì ở trong họ tình yêu càng lớn
Thể hiện qua lại như ở trong gương.
76 Nếu trả lời của
ta chưa đầy đủ
Bêatờrítsê sẽ giải đáp cho con
Cả điều này và những điều khác nữa.
79 Còn năm cái vết ở
lại trên trán
Hãy nhanh chân lên để được xóa đi
Chúng chỉ mất sau khi chịu đau đớn”.
82 Tôi sắp nói “Thầy
làm con thỏa mãn”
Nhưng thấy mình đã lên tới tầng trên
Mắt khát khao đã khiến tôi im lặng.
85 Bỗng đột ngột,
tôi cảm thấy ngỡ ngàng
Bị cuốn hút một điều gì khoái chá
Khi thấy người đông trong một ngôi đền.
88 Một phụ nữ đang
ngồi trên bục cửa
Vẻ quan tâm của mẹ với con trai
Hỏi: “Sao đối xử với chúng ta như thế?
91 Cha con và ta đã
rất lo lắng
Để đi tìm con”, đến đó bỗng ngừng
Và cái tôi thấy đầu tiên đã biến.
94 Tiếp theo, một
phụ nữ khác hiện ra
Lời nghe rõ, mắt đầm đìa nước mắt
Xuất phát từ nỗi bực tức sâu xa.
97 “Có phải ông,
người cai quản thành phố
Mà tên nó tranh cãi giữa các thần
Mọi kiến thức từ nơi này lan tỏa.
100 Ôi Pixíttờratô,
hãy trả thù
Đôi tay trâng tráo đã ôm con gái”
Nhưng một đức ông đôn hậu, hiền từ
103 Trả lời bà với
nét mặt bình tĩnh:
“Chúng ta làm gì với kẻ này đây
Trừng phạt người yêu ta, thì có đáng?”
106 Rồi tôi thấy
nhiều người rất giận dữ
Họ lấy đá ném vào người chàng trai
Và hét lên: “Giết nó đi! Giết nó!”
109 Tôi thấy sức
nặng cái chết chàng trai
Đã kéo thân chàng xuống gần mặt đất
Nhưng đôi mắt thì vẫn nhìn lên trời.
112 Và chàng đang
cầu nguyện chốn cao xanh
Tha cho những kẻ đã làm việc đó
Vẻ nhu mì hiện rõ trên trán chàng.
115 Khi hồn tôi trở
lại từ bên trong
Với những sự vật bên ngoài có thật
Tôi như tỉnh ra từ giấc mơ màng.
118 Người hướng dẫn
khi đã nhìn thấy tôi
Hành động như một người vừa tỉnh ngủ
Liền nói: “Chân con không vững nữa rồi
121 Con đã đi hơn
một nửa dặm đường
Mắt mờ đục và đôi chân lảo đảo
Giống như rượu, giấc ngủ vây lấy con”.
124 Tôi nói: “Cha
thân yêu, hãy nghe con
Con sẽ kể, một cái gì đã hiện
Dường như làm mất tác dụng đôi chân”.
127 Người đáp: “Dù
có cả trăm mặt nạ
Cũng không một ý nghĩ nào của con
Dù nhỏ nhất, lại giấu ta được cả.
130 Những điều con
thấy là để cho con
Khỏi ngăn lại những giọt nước hòa giải
Được rơi từ một con suối vĩnh hằng.
133 Ta hỏi: “Con sao
thế?”, không vì luống cuống
Như một người mà mắt chẳng thấy gì
Nói với người ngã xuống nằm bất động.
136 Ta hỏi để thức
tỉnh bước chân con
Những kẻ lười nhác cần thúc như vậy
Vì đôi chân không thức tỉnh tự mình”.
139 Chúng tôi đi
trong chiều, nhìn xa xăm
Trong chừng mực mặt trời còn cho phép
Nhìn những tia nắng của buổi hoàng hôn.
142 Rồi dần dần có
một làn khói lớn
Về phía chúng tôi, như màn đêm đen
Không có nơi nào để mà lẩn tránh
145 Chúng che mắt,
che không khí trong lành.
CHÚ THÍCH
Chữ viết tắt:
X. – xem
ĐN., – Địa ngục
TT., – Tĩnh thổ
TĐ., – Thiên đường
E., – Eneide (tác phẩm của Virgilio)
M., – Metamorphoses (tác phẩm của Ovidio)
Riêng Kinh Thánh là tác phẩm được Dante sử dụng nhiều điển tích nhất và có tần số xuất hiện nhiều nhất trong phần chú thích nhưng rất tiếc không thể viết tắt được cho 66 cuốn của Kinh Thánh vì các bản Kinh Thánh tiếng Việt mỗi bản phiên âm một kiểu nên chúng tôi đề tên đầy đủ của cuốn đó (xem phần ví dụ).
Ngoài ra, một số tác giả được Dante sử dụng chỉ vài ba lần thì chúng tôi ghi cả tên tác giả và tác phẩm ở phần chú thích mở ngoặc.
Một số ví dụ:
(X, TĐ, XXII, 139-140) – Xem Thiên đường, Khúc XXII, câu 139-140.
(Ét Ra, I, 9-11) – Xem quyển Ét Ra (Cựu ước), chương I, câu 9-11.
(Giăng, XX, 3-5) – Xem quyển Giăng (Tân ước), chương XX, câu 3-5.
(M., VII, 100-143) – Xem Metamorphoses, quyển VII, câu 100-143.
(E., VI, 679-694) – Xem Eneide, quyển VI, câu 679-694.
Lucano, “Pharsalia”
Stazio, “Tebaide”
CHÚ THÍCH
Chữ viết tắt:
X. – xem
ĐN., – Địa ngục
TT., – Tĩnh thổ
TĐ., – Thiên đường
E., – Eneide (tác phẩm của Virgilio)
M., – Metamorphoses (tác phẩm của Ovidio)
Riêng Kinh Thánh là tác phẩm được Dante sử dụng nhiều điển tích nhất và có tần số xuất hiện nhiều nhất trong phần chú thích nhưng rất tiếc không thể viết tắt được cho 66 cuốn của Kinh Thánh vì các bản Kinh Thánh tiếng Việt mỗi bản phiên âm một kiểu nên chúng tôi đề tên đầy đủ của cuốn đó (xem phần ví dụ).
Ngoài ra, một số tác giả được Dante sử dụng chỉ vài ba lần thì chúng tôi ghi cả tên tác giả và tác phẩm ở phần chú thích mở ngoặc.
Một số ví dụ:
(X, TĐ, XXII, 139-140) – Xem Thiên đường, Khúc XXII, câu 139-140.
(Ét Ra, I, 9-11) – Xem quyển Ét Ra (Cựu ước), chương I, câu 9-11.
(Giăng, XX, 3-5) – Xem quyển Giăng (Tân ước), chương XX, câu 3-5.
(M., VII, 100-143) – Xem Metamorphoses, quyển VII, câu 100-143.
(E., VI, 679-694) – Xem Eneide, quyển VI, câu 679-694.
Lucano, “Pharsalia”
Stazio, “Tebaide”
KHÚC XV
1-5. Đoạn này ý nói
rằng đến lúc mặt trời lặn còn ba giờ nữa.
6. Nơi kia buổi chiều, nơi này nửa đêm - nơi kia là Tĩnh thổ, nơi này là ở nước Ý.
29. Mắt bị lóa bởi họ nhà trời - ý nói các thiên thần.
38. Phúc cho những kẻ biết xót thương người
- câu này trong nguyên bản bằng tiếng Latinh: “Beati misericordes”. Đây là lời
giảng của Chúa Giêsu trên núi (Mathiơ, V, 7).
44. Âm hồn Rômanha - tức Guido del Duca.
87-92. Thấy người đông trong một ngôi đền - đoạn này nhắc đến một tích trong
Kinh Phúc Âm khi Mẹ Maria đi tìm Giêsu mới lên mười hai tuổi trong một ngôi đền và đã nói những lời như vậy (Luca, II, 48-50).
94-105. Một phụ nữ khác - đây là vợ của Pisitrato, lãnh chúa Athens, đòi
ông phải trừng
phạt chàng trai đã hôn con gái bà ở nơi đông người
nhưng Pisitrato đã
không nghe theo vợ
mà lại còn cho hai đứa cưới nhau.
98. Tên nó tranh cãi giữa các thần - thần Poseidon
và nữ thần Athena tranh
cãi với nhau về chuyện lấy
tên ai đặt tên cho thủ đô Hy Lạp. Cuối cùng ai thắng như ta đã biết.
107-114. Họ lấy đá ném vào người chàng trai - đoạn này nói về một tích trong Kinh
Phúc Âm: Thánh Stefano bị ném đá (Công vụ các sứ đồ, VII, 58-60). Tên Stefano
(Stephen) trong các bản Kinh Phúc Âm tiếng Việt, bản phiên là Ê-tiên, bản phiên
là Tê-pha-nô vv...
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét