Thứ Năm, 22 tháng 2, 2018

Dante - TĨNH THỔ - Khúc 27


KHÚC XXVII

Tầng thứ bảy (kết thúc) – Vào Thiên đường mặt đất.

Mặt trời chiếu những tia nắng đầu tiên
Xuống nơi huyết Đấng sáng tạo đã đổ
Sông Ibêrô chảy dưới chòm Thiên Bình.

4 Nước sông Hằng hâm nóng giữa ban ngày
Trời đã xế chiều, một ngày sắp hết
Khi thiên thần hiện ra trước chúng tôi.

7 Thiên thần đứng bên ngọn lửa, và ca:
“Sung sướng thay những trái tim trong sạch!”
Bằng một giọng ngân vang hơn chúng ta.

10 “Hỡi các linh hồn thánh, giờ phải đi
Qua lửa đốt; hãy đi vào trong lửa
Và hãy nghe tiếng hát từ bờ kia”.

13 Thần nói với chúng tôi những lời đó
Nghe những lời kia, tôi giống như người
Sắp sửa bị người ta chôn xuống hố.

16 Tôi giơ bàn tay nắm ra phía trước
Nhìn ngọn lửa, trong trí nhớ hiện về
Những con người bị thiêu trong lửa đốt.

19 Người hướng dẫn tốt bụng quay sang tôi
“Hãy bước lên, hỡi con trai yêu quí
Không phải cái chết, chỉ cực hình thôi.

22 Hãy nhớ lại, nhớ lại, ta đã nói
Khi con ngồi trên quái vật Giêriôn
Làm gì đây, khi đã gần đến Chúa?

25 Hãy tin rằng dù con có ở lại
Cả nghìn năm trong những ngọn lửa này
Không sợi tóc nào của con bị cháy.

28 Hãy đến gần lửa và làm phép thử
Nếu như con sợ ta đánh lừa con
Dùng tay dí mép áo khoác vào lửa.

31 Hãy bỏ lại, bỏ lại mọi sợ hãi
Quay vào lửa, bước một cách tự tin”
Nhưng mà lý trí của tôi chống lại.

34 Nhìn thấy tôi vẫn đứng và sững sờ
Thầy nói, hơi bối rối: “Con trai ạ
Bức tường giữa con và Bêatờrítsê”.

37 Giống như khi Piramô nghe thấy
Tên nàng Títxbê liền mở mắt nhìn
Khi cây dâu đã nhuốm đỏ màu máu.

40 Cũng vậy, khi sự ngang bướng dịu đi
Tôi nhìn sang thầy tôi, cái tên đó
Trong đầu tôi luôn gợi những ước mơ.

43 Người lắc đầu và hỏi tôi: “Thế nào
Ta đợi gì ở đây?”, rồi cười mỉm
Như người dỗ đứa bé bằng quả đào.

46 Sau đó Thầy nhảy vào lửa trước tôi
Và đề nghị Xtaxiô nhảy cuối
Dù lâu nay vẫn đi giữa hai người.

49 Khi vào lửa, tôi muốn được nhảy vào
Bình thủy tinh đang sôi để được mát
Vì ngọn lửa mới dữ dội làm sao.

52 Để cho tôi trở nên can đảm hơn
Thầy luôn nói về cô nương yêu dấu:
“Dường như ta đã thấy đôi mắt nàng”.

55 Một giọng hát xuyên qua những ngọn lửa
Hướng dẫn chúng tôi đi về phía này
Chúng tôi ra nơi có những bậc đá.

58 Trong ánh sáng nơi này, giọng lại hát:
“Hãy đến, người được ân sủng của Cha”
Ánh sáng quá mức làm tôi lóa mắt.

61 Rồi tiếp tục: “Mặt trời đi, đêm đến
Nhưng chớ dừng lại, xin hãy vội vàng
Một khi phía tây còn chưa tối hẳn”.

64 Giữa hai vách đá, con đường chúng tôi
Đi thẳng lên, khiến tôi không còn chặn
Những tia nắng cuối cùng của mặt trời.

67 Nhưng chỉ vừa đi được mấy bậc thôi
Thì bóng tối buông, chúng tôi cảm thấy
Mặt trời lặn phía sau lưng chúng tôi.

70 Trước khi không gian và đường chân trời
Cùng vạn vật có một màu duy nhất
Bóng tối bao trùm lên khắp mọi nơi.

73 Chúng tôi đã kịp lấy bậc làm giường
Bởi bóng đêm đã lấy đi tất cả
Sức lực và niềm thích thú đi lên.

76 Giống như những chú dê trên đỉnh núi
Rất vội vàng, khi chưa được ăn no
Giờ lặng lẽ, đứng yên để nhai lại.

79 Người mục đồng lặng lẽ dưới bóng cây
Tựa cây gậy giữa khi trời oi nóng
Và đứng yên canh cho chúng nghỉ ngơi.

82 Hay người chăn cừu xa mái nhà tranh
Cùng với bầy cừu trong đêm yên tĩnh
Canh cho chúng khỏi thú dữ tấn công.

85 Thì ba chúng tôi cũng giống như thế
Tôi như con dê, còn họ - người chăn
Phía hai bên sườn là những vách đá.

88 Từ đó khoảng trời nhìn được rất bé
Nhưng qua đó tôi thấy các vì sao
To hơn và lấp lánh hơn thường lệ.

91 Trong khi ngắm nhìn và đang suy ngẫm
Giấc ngủ bao trùm lấy tôi, và thường
Giấc mơ báo trước việc gì sẽ đến.

94 Giờ này, theo tôi nghĩ, ở phía đông
Sao kim bắt đầu chiếu trên đỉnh núi
Thứ ánh sáng mà tình yêu ngập tràn.

97 Tôi mơ thấy một phu nhân trẻ đẹp
Đang đi một mình giữa cánh đồng hoa
Nàng vừa hái hoa vừa cất tiếng hát:

100 “Ai muốn biết tên tôi thì sẽ biết
Tôi là Lia, tôi đi khắp nơi
Kết những vòng hoa với bàn tay đẹp.

103 Tôi soi gương, tìm niềm vui nho nhỏ
Nhưng Raken, em gái, thì suốt ngày
Chẳng bao giờ rời gương của mình cả.

106 Em thích ngắm đôi mắt đẹp của mình
Còn tôi thích dùng đôi tay trang điểm
Em tôi thích ngắm, còn tôi thích làm”.

109 Những tia nắng bình minh đã tỏa ra
Và khách hành hương càng thấy dễ chịu
Khi càng gần hơn con đường về nhà.

112 Bóng tối đã tan biến khắp mọi nơi
Giấc mơ tôi cũng tan, và tôi thấy
Hai người thầy đã đứng dậy lúc nào.

115 “Trái quả ngọt ngào giữa bao lá cành
Mà con người bận tâm đi tìm kiếm
Hôm nay làm no cơn đói của con”.

118 Viếcghiliô nói với tôi lời đó
Và chưa bao giờ có một món quà
Lại làm tôi vui thích đến như thế.

121 Vậy là khát khao nối tiếp khát khao
Được lên cao, dường như có đôi cánh
Cùng bước chân, để tôi bay lên cao.

124 Thế là chúng tôi đã đến bậc cuối
Sau khi tất cả bậc đã đi qua
Viếcghiliô nhìn mắt tôi nói:

127 “Con đã nhìn thấy ngọn lửa nhất thời
Và ngọn lửa vĩnh hằng, con đã tới
Một nơi mà ta cũng thấy rối bời.

130 Ta dẫn con bằng trí tuệ, hiểu biết
Từ nay cứ việc làm theo ý con
Con đã đi qua những con đường hẹp.

133 Hãy nhìn mặt trời chiếu trên trán con
Nhìn cỏ, nhìn hoa và nhìn cây cối
Ở đây đất đai cũng tự nó sinh.

136 Rồi sẽ đến, đôi mắt đẹp, vui vẻ
Từng khóc yêu cầu ta đến với con
Con hãy ngồi, hay đi lại đây đó.

139 Đừng chờ ta, giờ suy xét của con
Là tự do, thẳng thắn và lành mạnh
Không làm theo nó sẽ là sai lầm

142 Ta đặt lên vòng hoa và vương miện”.

KHÚC XXVII

1-5. Nghĩa của đoạn thơ này - ngọn núi nơi Tĩnh thổ đang gần về đêm, mặt trời đang xuống, rót những tia nắng đầu tiên xuống Jerusalem. Lúc này Tây Ban Nha đang nửa đêm, sông Ibero chảy dưới chòm Thiên bình (Libra), còn sông Hằng đang gia ngày.
8. Sung sướng thay những trái tim trong sạch - câu này trong nguyên bản “Beati mundo corde” bằng tiếng Latinh.
23. Quái vật Giêriôn – (X, ĐN., XVII, 2-27, 79).
37-39. Chàng trai Piramo khi thấy chiếc khăn của người yêu Tisbe vấy máu, nghĩ rằng cô đã bị sư t ăn thịt, bèn rút gươm t t. Khi cô gái tr lại, nghe người yêu gọi tên mình, Piramo m mắt nhìn Tisbe lần cuối rồi tắt th. Tisbe cũng t vẫn. Cây dâu nhuốm đỏ máu của hai người yêu nhau (M., IV, 55-166).
59. Hãy đến, ngưi được ân sủng của Cha - câu này trong nguyên bản: “Venite, benedicti Patris mei!” bằng tiếng Latinh, trích t một câu trong Phúc Âm Mathiơ: “Hỡi các người được Cha ban phước, hãy đến nhận lấy nước thiên đàng đã dành sẵn cho các người t thu khai thiên lập địa”. Đây là lời Giêsu nói với những con chiên đứng phía bên phải trong cuộc Phán xét chung (Mathiơ, XXV, 34).
101. Tôi là Lia - là biểu tượng của cuộc sống hành động, tiền thân của Matelda mà Dante sẽ gặp Thiên đường mặt đất.
104. Raken/ thích ngắm đôi mắt đẹp của mình - Rachel, biểu tượng của s suy niệm nhập định, tiền thân của Bêatrítsê.
115. Trái quả ngọt ngào giữa bao lá cành - nghĩa là niềm hạnh phúc thực s.
142. Ta đặt lên vòng hoa và vương miện - nghĩa là t đây Dante có quyền tất cả đối với mình.


Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét