KHÚC VIII
Thung lũng của những vị chúa
tể trần gian (tiếp theo)
Đó là giờ mà những người đi biển
Đang nôn nao, xúc động tưởng nhớ về
Những người thân tiễn mình trong buổi sáng.
4 Người hành hương
mới trên đường của mình
Thấy tổn thương, nghe tiếng chuông xa vẳng
Như tiếng khóc cho một ngày đang tàn.
7 Tôi bắt đầu không
còn nghe thấy rõ
Khi nhìn thấy một âm hồn đứng lên
Giơ tay yêu cầu mọi người chú ý.
10 Hồn chắp hai tay,
lòng bàn tay ngửa
Đôi mắt đăm đăm nhìn về hướng đông
Nói với Chúa trời: “Con không lo nữa”.
13 Rồi hát lên:
“Trước khi mặt trời tắt”
Lời bài hát mộ đạo và dịu êm
Hồn dường như đắm chìm vào siêu thoát.
16 Những hồn khác
cũng thành kính biết bao
Cùng hát theo đến hết bài Thánh vịnh
Mắt họ đăm đăm hướng lên trời cao.
19 Xin bạn đọc hãy
nhìn vào sự thật
Bởi bây giờ màn che thật mỏng manh
Để thấu hiểu chẳng có gì khó nhọc.
22 Tôi nhìn thấy
những chúa tể mặt đất
Ánh mắt ngoan ngoãn hướng lên trời cao
Như chờ đợi, xanh xao và tái nhợt.
25 Rồi hiện ra, từ
trời cao đi tới
Hai thiên thần, hai thanh kiếm sáng ngời
Không có mũi và cũng không có lưỡi.
28 Áo thiên thần màu
xanh như màu lá
Đôi cánh thiên thần cũng có màu xanh
Đang phấp phới và lung lay trong gió.
31 Một thiên thần
dừng lại ở phía trên
Thiên thần kia đáp xuống bờ đối diện
Thành ra họ vây quanh những âm hồn.
34 Tôi thấy mái tóc
thiên thần vàng hoe
Nhưng nhìn mặt họ, mắt tôi bị chói
Như phải làm quá sức một việc gì.
37 “Họ đến từ Đức Mẹ
Maria
Để bảo vệ nơi này – Xoócđen nói –
Vì có con rắn sắp đến tức thì”.
40 Tôi không biết
làm sao bảo vệ mình
Tôi nhìn xung quanh, thấy vô cùng sợ
Vội ép sát vào đôi vai Thầy mình.
43 Xoócđen lại nói:
“Giờ ta đi xuống
Đám âm hồn sẽ kể chuyện về mình
Gặp các anh họ sẽ rất vui sướng”.
46 Tôi đi xuống, như
chỉ ba bước thôi
Thấy một người nhìn tôi rất chăm chú
Như thể là người muốn nhận ra tôi.
49 Lúc đó trời đã
bắt đầu lọ mọ
Nhưng với mắt anh và với mắt tôi
Nhìn ra cái mà che đi trước đó.
52 Tôi về phía anh,
anh về phía tôi
“Ơi ngài thẩm phán Ninô cao thượng
Tôi rất vui thấy anh ở nơi này”.
55 Chúng tôi chẳng
tiếc câu chào lịch sự
Rồi ông hỏi: “Qua biển cả xa xôi
Anh đã đến nơi này bao giờ thế?”
58 “Qua xứ đau
thương, chỉ mới sáng nay
Tôi đã đến đây và tôi còn sống
Đi như vậy, tôi thêm một cuộc đời”.
61 Thoạt vừa nghe
câu trả lời của tôi
Xoócđen và ông ta lùi một bước
Điều ngạc nhiên, tôi sẽ kể tiếp đây.
64 Một nhìn
Viếcghiliô, một quay sang
Người đang ngồi, kêu: “Curađô đứng dậy
Lại mà xem điều ân huệ Chúa ban”.
67 Rồi nói với tôi:
“Đặc ân duy nhất
Mà Chúa đã ban, nhưng mà nguyên do
Người giấu kín, khiến ta không hiểu được.
70 Khi nào vượt biển
trở về nơi ấy
Nói Giôvana hãy cầu cho tôi
Trên đó vẫn trả lời người vô tội.
73 Tôi tin rằng mẹ
nàng đã quên tôi
Kể từ khi nàng bỏ băng khăn trắng
Không thì giờ đây hạnh phúc hơn rồi.
76 Qua tấm gương này
người ta hiểu được
Ngọn lửa tình trong phụ nữ không lâu
Nếu thiếu ánh mắt, bàn tay ve vuốt.
79 Con rắn lục bây
giờ ở Milanô
Không làm cho nàng lễ tang trọng thể
Như là con gà trống ở Ganlura”.
82 Ông nói thế, với
ánh nhìn, nét mặt
Và dáng người thể hiện vẻ nhiệt tình
Cháy lên trong tim một cách chừng mực.
85 Mắt tôi khát khao
hướng tới mặt trời
Nơi có những ngôi sao quay chậm nhất
Như ở trung tâm của chiếc bánh xe.
88 Thầy hỏi tôi:
“Con nhìn gì trên trời?”
Tôi trả lời Thầy: “Dạ, ba ngọn đuốc
Chúng đã làm cho rực sáng cực này”.
91 Thầy tôi nói
rằng: “Cả bốn ngôi sao
Mà con thấy sáng nay, đang ở dưới
Ba ngôi này thế chỗ những sao đầu”.
94 Như để kéo sự chú
ý về mình
Xoócđen nói: “Hãy xem kìa, địch thủ
Và chỉ ngón tay về phía đang nhìn.
97 Từ thung lũng,
nơi có bức tường cao
Có con rắn giống y như con rắn
Xui Eva ăn trái cấm thuở nào.
100 Giữa cỏ hoa con
bò sát tiến lên
Nó quay đầu lại liêm lưng thỉnh thoảng
Như để cho trơn mượt, dễ trườn hơn.
103 Tôi không nhìn
thấy nên không thể nói
Chim ưng nhà trời cất cánh ra sao
Tôi chỉ thấy một phần trong số ấy.
106 Nghe tiếng cánh
xanh xé bầu không khí
Con rắn bỏ chạy và các thiên thần
Bay về chỗ mà trước đây đã ở.
109 Âm hồn được gọi
tiến về chúng tôi
Vị thẩm phán đi lên và suốt buổi
Nhìn ngắm tôi mà không nói một lời.
112 Rồi bắt đầu nói:
“Mong cho ngọn đuốc
Tìm đủ sáp như ý muốn của người
Để chúng tôi lên tận tầng cao nhất.
115 Nếu người có một
vài tin xác thực
Về Magờra hay vùng chung quanh
Đó là những nơi tôi quan tâm nhất.
118 Tôi là Cuarađô
Malátpina
Cụ Cuarađô già là ông tôi đấy
Tình yêu gia đình soi tỏ ở đây”.
121 “Ồ – tôi đáp –
tôi chưa bao giờ đến
Xứ sở của Ngài, nhưng ở châu Âu
Không nơi nào xứ này không nổi tiếng.
124 Vinh quanh của
gia đình Ngài xứng đáng
Lãnh chúa và xứ sở được vinh danh
Khiến ai cũng biết mà không cần đến.
127 Tôi xin thề với
mong muốn lên trên
Dòng dõi của Ngài sẽ không giảm sút
Cả gia tài, bảo kiếm được vinh danh.
130 Vinh quang này
tạo ra đặc quyền riêng
Dù kẻ xấu đang làm cho rối loạn
Biết mục đích và cái xấu dè chừng”.
133 Ông đáp: “Vậy
người cứ đi lên
Bởi mặt trời bảy lần chưa lặn đủ
Chòm Bạch dương đã mở những bàn chân.
136 Ý kiến về chúng
tôi nghe thích thú
Sẽ khắc sâu trong trí óc mọi người
Bằng chiếc đinh chắc hơn lời thiên hạ
139 Và bản án không
thể không tới nơi.
KHÚC VIII
13. Xin Người nơi giới hạn - trong nguyên bản bằng tiếng Latinh:
“Те lucis ante”. Đây là những lời
mở đầu của bản kinh
buổi chiều.
53. Ngài thẩm phán Ninô - đây là Nino Visconti,
cháu và là đối thủ của Bá tước Ugolino (X, ĐN., XXXIII, 13-14).
71. Giovanna - cô con gái của Nino Visconti.
73. Mẹ nàng đã quên tôi - tức Beatrice, vợ của Nino Visconti. Khi Nino Visconti
chết, Beatrice tái giá với Giangalezzo Visconti, lãnh chúa Milano.
79-81. Con rắn lục.. con gà trống - đối với Beatrice sẽ danh dự hơn nếu trên quan tài của bà được đặt con gà trống, là gia huy của dòng
họ Visconti ở
Gallura thay vì con rắn lục, là gia huy của dòng họ Visconti ở Milano.
89. Ba ngọn đuốc - tượng trưng cho Lòng tin, Hy vọng và Tình yêu.
98. Con rắn - tượng trưng cho Quỉ Satan.
118. Tôi là Cuarađô Malátpina - Currado Malaspina, cháu của “Cụ
Currado già” (Currado il Vechio).
131. Kẻ xấu đang làm cho rối loạn - tức Giáo hoàng La Mã.
133-139. Nghĩa của
đoạn này: “Mặt trời bảy lần chưa
đi vào chòm Bạch dương,
nghĩa là chưa
qua bảy năm để rồi Dante sẽ tin những lời họ và bản án của số phận về sự lưu đày của Dante sẽ đến lúc kết thúc”.
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét