Thứ Năm, 22 tháng 2, 2018

Dante - TĨNH THỔ - Khúc 16


KHÚC XVI

Tầng thứ ba (tiếp theo).

Trong bóng tối Địa ngục và trong đêm
Chẳng còn những hành tinh và mây nữa
Một bầu trời đêm đen tối, nghèo nàn.

4 Chưa bao giờ có màn che như vậy
Như làn khói vây chúng tôi lúc này
Rất dày đặc mà gay gắt, dữ dội.

7 Mắt tôi không thể mở ra được nữa
Người bạn đường của tôi tiến lại gần
Rất nhẹ nhàng, đưa vai cho tôi dựa.

10 Như người mù đi theo người dẫn đường
Để khỏi bị lạc, khỏi bị va đập
Vào vật gây ra chết chóc, đau thương.

13 Tôi đi trong không khí đặc, nồng cay
Người hướng dẫn của tôi luôn nhắc nhở
“Hãy chú ý, chớ tách ra khỏi Thầy”.

16 Như cầu xin, tôi nghe nhiều tiếng nói
Xin tha thứ và xin sự bình yên
Của Đấng chăn chiên có thể xóa tội.

19 “Chiên của Thiên Chúa” – là lời mở đầu
Tất cả cùng chung một lời, một giọng
Nên tất cả như hòa quyện vào nhau.

22 “Đây là linh hồn sao?” – Tôi hỏi thế.
Thầy trả lời: “Ta ở gần những hồn
Đang tháo nút, bỏ những điều giận dữ”.

25 “Ngươi là ai, đi trong khói chúng tôi
Và nói về chúng tôi như những kẻ
Phân chia thời gian theo tháng, theo ngày”.

28 Một giọng nói nào đó trong bóng tối.
“Con hãy trả lời đi – Thầy bảo tôi –
Và hỏi xem có lối lên không vậy?”

31 “Hỡi linh hồn, nhờ ánh sáng rạng ngời
Để lên với Đấng sáng tạo – tôi nói –
Người sẽ thấy ngạc nhiên nếu theo tôi”.

34 “Tôi sẽ theo, chừng nào còn được đi –
Hồn trả lời – nếu làn khói ngăn cách
Thì đôi tai sẽ gắn kết chúng ta”.

37 Tôi bắt đầu: “Màn sương còn vấn vít
Từ cái chết, bây giờ tôi đi lên
Mang theo khổ đau từ nơi Địa ngục.

40 Vì Chúa muốn ban cho tôi ân huệ
Để tôi có thể lên thăm Thiên đình
Điều mà từ lâu tôi chưa làm nổi.

43 Hãy nói: ngươi là ai khi còn sống
Và cho biết: tôi có đi đúng đường
Lời của ngươi sẽ là người hộ tống”.

46 “Tôi người Lômbácđi, tên – Máccô
Tôi từng ở trần gian, yêu đức hạnh
Nhưng ngày nay chẳng ai muốn điều này.

49 Để lên trên, ngươi đã đi đúng đường”.
Hồn trả lời, và nói thêm: “Xin hãy
Cầu nguyện cho tôi khi đã ở trên”.

52 Tôi đáp: “Điều ngươi mong, tôi xin hứa
Nhưng bây giờ tôi sắp nghẹt thở đây
Vì nghi hoặc, nếu không được giải tỏa.

55 Lúc đầu đơn giản, nhưng giờ tăng lên
Vì những lời mà ngươi đã xác nhận
Và ở nơi đây, nơi đó hòa cùng.

58 Như ngươi nói, bây giờ chẳng còn ai
Cần đức hạnh, dù chỉ đeo mặt nạ
Bởi thế, cái ác lộng hành khắp nơi.

61 Tôi mong ngươi chỉ nguyên nhân cho tôi
Để tôi thấy, rồi chỉ cho người khác
Nó ở trên trời, hay nó ở đây”.

64 Từ nỗi đau đớn, một tiếng thở dài
Lời “than ôi”, rồi hồn bắt đầu nói:
“Thế gian mù quáng, ngươi cũng thế thôi.

67 Các người chỉ thích qui mọi nguyên nhân
Là do trời, và dường như tất cả
Đều vận động trong vòng quay của mình.

70 Nếu quả vậy, thì ý chí tự do
Và sự thật ở các người chẳng có
Thiện được thưởng, cái ác bị trả thù.

73 Lòng say mê từ trời là nguyên do
Không phải tất cả, nhưng mà thậm chí
Ánh sáng ban, để ý chí nhận ra.

76 Thiện và ác, và nếu phải đau đớn
Trong cuộc chiến đấu đầu tiên với trời
Nếu tinh thần tốt thì sẽ chiến thắng.

79 Các người phụ thuộc sức mạnh lớn hơn
Nó tạo ra cho các người trí tuệ
Mà điều này trời đâu có liên quan.

82 Và nếu thế giới bây giờ lầm lỡ
Thì căn nguyên là ở chính các người
Và chỉ thế, bây giờ ta nói rõ:

85 Linh hồn được sinh ra, trong nguyên thủy
Từ bàn tay yêu nó như con thơ
Chỉ biết vui đùa và chưa biết nghĩ.

88 Nó ngây ngô, cười vui rồi buồn bã
Là do một Đấng vui vẻ tạo ra
Thấy gì vui, ngay lập tức chạy tới.

91 Đầu tiên nó mê một chút của cải
Rồi bị lầm lẫn và nó chạy theo
Nếu người hướng dẫn không thay đổi nó.

94 Vậy cần bộ luật để mà kiềm chế
Cần một ông vua có ánh mắt nhìn
Dù chỉ hướng lên ngọn tháp thành phố.

97 Luật có rồi nhưng mà ai giữ gìn
Không ai cả, người chăn dù nhai lại
Nhưng mà không hề chẻ đôi móng chân.

100 Và dân chúng thấy người hướng dẫn mình
Chỉ nhằm của cải mà ông ưa chuộng
Thì tự thỏa mãn, chẳng tìm xa hơn.

103 Ngươi thấy đấy, chỉ vì chính phủ tồi
Làm cho thế giới trở nên ác độc
Chứ đâu phải do bản chất con người.

106 La Mã xưa làm tốt cho thế giới
Hai mặt trời chiếu sáng hai con đường
Một của Chúa và một của thế giới.

109 Sau đó cái này dập tắt cái nọ
Thanh kiếm cùng với gậy linh mục kia
Sự kết hợp mang lại điều tai họa.

112 Nỗi sợ với nhau đã mất ở đây
Nếu ngươi không tin, hãy nhìn bông lúa
Từ hạt giống người ta nhận ra cây.

115 Ở vùng sông Ađixê, sông Pô chảy qua
Người ta có phẩm giá, lòng dũng cảm
Trước khi Phêđêrigô gặp cản trở ở đây.

118 Nhưng bây giờ mở ra mọi con đường
Những ai trước đây gặp người đức hạnh
Giờ thấy xấu hổ khi bước lại gần.

121 Giờ quả thật, trách móc những người mới
Có ba ông già đại diện thời xưa
Đang khát khao về cuộc đời chốn ấy.

124 Đó là Guyđô đa Catxten, mà người ta
Gọi theo kiểu Pháp: “Lômba giản dị”
Cuarađô đa Palátxô và Ghêrácđô.

127 Hãy rao giảng rằng: Nhà thờ La Mã
Đã thâu tóm vào mình hai quyền hành
Và cả hai đều rơi vào bùn cả”.

130 Tôi đáp lời: “Ôi Máccô yêu quí
Tôi hiểu vì sao con cháu Lêvi
Bị loại ra, không được quyền thừa kế.

133 Nhưng Ghêrácđô là ai, mà theo ngươi
Là đại biểu của lớp người đã khuất
Để chê trách thế kỷ dã man này?”

136 Hồn trả lời: “Ngươi mới lạ lùng sao
Ngươi sống ở Tôxcan mà chẳng lẽ
Không biết Ghêrácđô tốt bụng sao?

139 Đấy là biệt danh của ông ta thôi
Còn tên Gaia là cô con gái
Chúa phù hộ cho ngươi! Tôi đi đây

142 Ngươi đã thấy ánh sáng xuyên làn khói
Ngày đến rồi, thiên thần sẽ đến đây
Tôi phải đi, để họ không nhìn thấy”.

145 Và bỏ đi, không nghe câu trả lời.

KHÚC XVI

19. Chiên của Thiên Chúa - câu này trong nguyên bản “Agnus Dei” bằng tiếng Latinh chỉ Chúa Giêsu. Đây là câu được hát hoặc đọc trong thánh lễ khi chủ tế bẻ bánh và bỏ vào chén rượu, nhắc đến cử chỉ của Chúa Giêsu bẻ bánh trong bữa Tiệc Ly cuối cùng. Chiên của Thiên Chúa hay Chiên Con là cách gọi được Giăng nhắc đến rất nhiều lần trong Sánh Khải Huyền (V, 6; VII, 9; XII, 11; XVII, 14; XXI, 23; XXII, 1) và trong Phúc Âm Giăng (I, 29).
46. Tôi người Lômbácđi - đây là Marco Trevigiana sống vào thế kỷ XIII.
73-81. Lòng say mê từ trời... - nghĩa của đoạn này như sau: “Lòng say mê của ta phụ thuộc vào ảnh hưởng của chòm sao chiếu mệnh của ta (trời), nhưng nếu ý chí của ta vượt qua được (trong cuộc chiến đầu tiên với trời - nếu tinh thần tốt thì sẽ chiến thắng), vì rằng ta chỉ phụ thuộc vào sc mạnh tối cao, tc Chúa Trời, ch các ngôi sao không thể tác động đến lý trí của ta”.
96. Ngọn tháp thành phố - s chính nghĩa.
97-98. Luật có rồi nhưng mà ai giữ gìn - không ai cả, bởi vì ghế Hoàng đế còn bỏ trống (X, TT., VI, 88-90).
98-99. Ni chăn dù nhai lại/ nhưng mà không hề chẻ đôi móng chân - theo Luật của Môsê trong Kinh Thánh thì những loài vật sạch, được phép ăn đó là những con vật có chân chẻ làm hai móng và thuộc loài nhai lại (Lêvi, 11: 2). Các nhà thần học Thiên Chúa giáo s dụng hình tượng nhai lại và chẻ hai móng để suy ngẫm và phân biệt một số phạm trù cao xa, kể cả cái thiện và cái ác. đây Dante muốn nói rằng Giáo hoàng La Mã vừa sạch vừa không sạch vì các Ngài có uy tín trong việc đạo nhưng không phân biệt đạo và đời, các Ngài xâm phạm đến cả những quyền của Hoàng đế, bị cám dỗ bởi những vật chất đời thường.
107. Hai mặt trời - Giáo hoàng và Hoàng đế.
109. Sau đó cái này dập tắt cái nọ - quyền Giáo hội phế bỏ quyền Hoàng đế.
115. vùng sông Ađixê, sông Pô chảy qua - tc Lombardia, quê hương của hồn đang nói.
117. Phêđêrigô gặp cản trở ở đây - Hoàng đế Federigo II chống lại quyền lực Giáo hoàng và đã thất bại.
123. Đang khát khao về cuộc đời chốn ấy - khát khao cõi vĩnh hằng.
124. Đó là Guyđô đa Catxten - tc Guido da Castel được gọi là “Lômba giản dị” (Lombard le Simple).
126. Cuarađô đa Palátxô và Ghêrácđô - tc Curado da Palazzo và Gherardo.
131-132. Tôi hiểu vì sao con cháu Lêvi/ không có quyền thừa kế - theo Kinh Thánh thì các thầy Lêvi được giao chc phục dịch Lều Hội Ngộ do vậy không được quyền s hữu đất đai (Dân số: 18-20, 25).
140. Gaia - là con gái của Gherardo.



Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét