KHÚC XII
Tĩnh thổ – Tầng núi thứ nhất
(kết thúc).
Như hai con bò cùng chung một ách
Tôi vẫn đi chung với một âm hồn
Trong suốt thời gian được Thầy cho phép.
4 Nhưng khi Thầy bảo
với tôi: “Hãy tách
Để cho con thuyền lướt nhẹ nhàng hơn
Tất cả mái chèo và buồm đều tốt”.
7 Thì tôi bước tự
do, vươn thẳng mình
Sửa lại thân hình chỉnh tề, ngay ngắn
Nhưng ý nghĩ thì không khỏi vấn vương.
10 Tôi lại lên đường
và tôi vui lòng
Đi theo bước chân của người hướng dẫn
Và cả hai đều có vẻ nhẹ nhàng.
13 Thầy tôi bảo:
“Hãy nhìn xuống dưới chân
Con sẽ nhìn thấy bàn chân con bước
Cảm thấy vừa ý và chắc chắn hơn”.
16 Như để tưởng nhớ
những người đã khuất
Thì trên tấm đá ở những nấm mồ
Người ta thường để ít nhiều kỷ vật.
19 Điều này thường
khiến người thân lại khóc
Vì đã khơi lên những kỷ niệm xưa
Gây xúc động cho những con người tốt.
22 Nơi này cũng vậy,
đầy hình chạm khắc
Trên mặt vách núi, trang điểm con đường
Nhưng hoàn hảo hơn về mặt nghệ thuật.
25 Tôi thấy kẻ tạo
ra tuyệt vời hơn
Bất cứ sáng tạo nào của Thượng đế
Từ trời cao, giữa chớp bể mưa nguồn.
28 Tôi thấy Bờriarêô
bị mũi tên xuyên
Anh ta nằm sóng soài trên mặt đất
Và băng giá đã bắt đầu trùm lên.
31 Tôi thấy
Timbờrêô, Panlađờ, Máctê
Đứng quanh cha mình vẫn mang vũ khí
Nhìn thân thể rơi từ bọn khổng lồ.
34 Tôi thấy Nembờrốt
đứng ở công trình
Xây uổng phí và đang nhìn những kẻ
Đã cùng nó kiêu hãnh ở Xenna.
37 Và Niôbê với cặp
mắt đau khổ
Hình này được khắc ở trên mặt đường
Với bảy người con đã không còn nữa.
40 Ôi Xaun, tôi thấy
người ở đó
Chết trên gươm mình, ở Genbôe
Giờ không còn gió mưa và sương nữa.
43 Aranê điên rồ,
tôi thấy nàng buồn
Tôi thấy, đã biến thành nhện một nửa
Trên tấm vải dệt bằng nỗi đau thương.
46 Ôi Rôbôam, tôi
nhìn ra hình ảnh
Không còn dọa, mà sợ hãi chất đầy
Trên chiếc xe không một người hộ tống.
49 Còn thể hiện trên
mặt đường cứng rắn
Cái giá mà Anmêông bắt mẹ mình
Phải trả cho món trang sức nhỏ mọn.
52 Cảnh các con của
vua Xenarêkíp
Nhảy vào cha của chúng trong ngôi đền
Con giết cha, xác còn vứt ở đấy.
55 Và thể hiện sự
trả thù ác độc
Của Tamiri, khi nói với Xirô:
“Ngươi khát máu thì uống cho máu sặc”.
58 Thể hiện cảnh dân
Átxiri chạy đi
Khi tướng Ôlôphécnô tử trận
Và thi thể sót lại của ông ta.
61 Và tôi thấy thành
Tơroa đổ xuống
Ôi Iliông, thật khủng khiếp vô cùng
Trong bức tranh được người ta thể hiện.
64 Bút vẽ nào và từ
đâu họa sĩ
Đã tạo nên những hình ảnh diệu kỳ
Làm kinh ngạc mọi tâm hồn tinh tế.
67 Cả người sống,
người chết đều rất giống
Ai tận mặt cũng không thể rõ ràng
Hơn những gì chân tôi đang giẫm xuống.
70 Cứ kiêu ngạo đi
vẻ mặt kiêu kỳ
Con cháu Eva, nhưng đừng nhìn xuống
Kẻo lại thấy con đường tồi tệ kia.
73 Chúng tôi đã đi
vòng quanh ngọn núi
Dù mặt trời đã mọc lên khá cao
Nhưng do mải mê nên không nhận thấy.
76 Nhưng người đi
trước tôi luôn chăm chú
Đã bảo tôi: “Con hãy ngẩng đầu lên
Bây giờ không được mơ màng như thế.
79 Hãy nhìn đằng kia
có một thiên thần
Về phía chúng ta, và người thứ sáu
Đã trở lại làm nhiệm vụ của mình.
82 Cả cử chỉ, ánh
mắt cần kính nể
Và lời nói sao để ngài vui lòng
Không trở lại với con ngày như thế”.
85 Tôi đã quen với
việc Thầy nhắc nhở
Không bao giờ muốn làm mất thời gian
Và lời của Thầy luôn luôn dễ hiểu.
88 Hướng về chúng
tôi một người đẹp xinh
Mặc áo quần màu trắng, còn vẻ mặt
Như sao mai lấp lánh buổi bình minh.
91 Thần mở rộng đôi
cánh và đôi tay
Rồi thần bảo: “Hãy đi lên các bậc
Việc đi lên bây giờ dễ dàng rồi”.
94 Thật hiếm có
những lời mời như thế
Con người sinh ra để bay lên trời
Sao lại rơi chỉ vì làn gió nhẹ?
97 Thần đưa chúng
tôi đến một tảng đá
Ở đó, lấy cánh đập lên trán tôi
Rồi hứa với tôi con đường rất dễ.
100 Phía tay phải có
đường lên núi kia
Ở đó có một nhà thờ nhìn xuống
Cây cầu có tên Rubacôngtê.
103 Sườn dốc cứng
cắt thành bậc đi lên
Được xây dựng từ thời xa xôi lắm
Được đo lường, tính toán rất kỹ càng.
106 Cũng như thế,
cái bờ dốc thẳng đứng
Được hạ xuống, ở vòng cung bên kia
Thành của hai bờ cũng được gọt phẳng.
109 Chúng tôi vừa
cất bước, nghe vang lên:
“Cầu phúc cho những linh hồn nghèo khó”
Những lời ca nghe mà thấy nhẹ lòng.
112 Ở nơi này khác
xa nơi Địa ngục
Bởi vì ở đây chỉ có lời ca
Còn dưới kia – những tiếng kêu khủng khiếp.
115 Chúng tôi bước
lên những bậc thiêng liêng
Và tôi cảm thấy người mình bỗng nhẹ
So với đường, nơi có những âm hồn.
118 Tôi hỏi Thầy:
“Không hiểu vật nặng gì
Được cất khỏi con mà giờ chân bước
Rất nhẹ nhàng, không biết mệt là chi”.
121 Thầy tôi đáp:
“Khi mà những chữ P
Trên trán con, hình như đã phai nhạt
Sẽ bị xóa giống như chữ đầu kia.
124 Thì đôi chân con
mong muốn lên cao
Không chỉ vội vàng không hề mệt mỏi
Mà còn là thích thú bước cho mau”.
127 Khi đó tôi như
người không nhận ra
Một cái gì đó dính vào đầu tóc
Nếu không nhìn những người đi ngang qua
130 Để tự trấn an,
tôi đưa tay lên
Để tìm, để thấy và để hiểu biết
Điều mà thị giác không thể làm tròn.
133 Tôi đã phải mở
rộng những ngón tay
Để sờ thấy sáu chữ còn trên trán
Mà thiên thần đã khắc lên trán tôi
136 Nhìn thấy điều
đó Thầy tôi cười mỉm.
KHÚC XII
25-27. Đoạn này
nói về Lucifero - X, ĐN., XI, 64;
XII, 39; XXXIV, 20.
28-30. Brïareo - X, ĐN.,
XXXI, 99-100.
31-33. Timbreo - là biệt danh của Apollo, Pallade
và Marte đều đứng quanh cha mình là thần Dớt (Jupiter) để xem bọn khổng lồ bị đánh
tơi tả.
34. Nembrot - X, ĐN., XXXI, 77.
37-39. Niôbê với cặp mắt đau khổ - Niobè, con gái
của Tantalo và vợ
của Anfione, vua Tebe, vì một chuyện điên khùng dẫn đến hậu quả bi thảm là bảy
người con của bà bị
giết chết.
40. Saùl - vua đầu tiên của Israel bi Thượng đế bỏ rơi vì tội không tuân lệnh nên bị người Filistei đánh bại ở Gelboe. Tự sát bằng chính thanh kiếm của mình.
42. Giờ không còn gió mưa và sương nữa - câu này cũng như câu trên đều là những sự tích từ Kinh Thánh (Samuen 2, I, 21). Khi vua
David nghe tin Saul chết, đã thốt lên: “Hỡi núi đồi Ghin-bô-a, ước gì trên các
ngươi chẳng còn mưa rơi sương đọng”.
43-45. Aragne - cô thợ dệt nổi tiếng xứ Lydia, dám
thách tài nghệ với nữ thần Minevra, bị nữ thần biến thành con nhện (X, ĐN.,
XVII, 18).
46. Roboàm - nhân vật trong Kinh Thánh (Các Vua
1), là con trai và là người kế vị Salamone (Solomon) bị dân một số bộ lạc nổi dậy chống lại phải bỏ
chạy khỏi Jerusalem.
50. Almeon - là con trai của Amfiarao. Amfiarao
biết rằng mình sẽ chết nếu tham gia cuộc chiến Tebe nên đã đi trốn mà chỉ có
Erifile biết được.
Erifile muốn được
chiếc vòng quí nên đã tiết lộ nơi chồng ẩn náu cho vợ của Polinice, kết quả là chồng bị
giết chết. Almeon để trả thù cho cha, đã giết mẹ mình.
52-54. Sennacherib - đây lại là một nhân vật của
Kinh Thánh nữa,
vua Assiria bị các con của mình giết chết. “Nhưng rồi, khi ông đang sụp xuống
lạy thần Nít-rốc của ông trong đền thờ, thì các con ông là Át-ram-me-léc và
Sa-re-xe dùng gươm đâm ông chết, rồi trốn sang xứ A-ra-rát” (Các Vua, II,
19-37).
55-56. Tamiri - là Hoàng hậu của Sciti. Để trả thù
cho cái chết của con trai mình, sau một trận đánh, Ciro, vua Ba Tư bị bắt và bị Tamiri ném vào một thùng
đầy máu người
và nói: “Uống cho đã cái thứ mà ba mươi
năm rồi mi vẫn khát” (Orosius, Lịch sử, II, 7).
59. Oloferne - tướng Assyria bị tử trận trong khi thành Betulia bị quân
Giuditta bao vây.
80. Người thứ sáu trở lại - ý nói giờ thứ sáu của ngày, tức 12 giờ trưa.
98. Thần lấy cánh đập lên trán tôi - để xóa cho
Dante chữ P
đầu tiên trên trán.
102. Rubaconte - cây cầu này hiện nay có tên là
Ponte alle Grazie.
110. Cầu phúc cho những linh hồn nghèo khó - câu
này trong nguyên bản “Beati pauperes spritu” bằng tiếng Latinh (Mathiơ, V, 3;
Luca, VI, 20).
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét